Không ai bị bỏ lại: Khi Tổng Bí thư sát cánh cùng nhân dân vượt bão
Thứ sáu, 03/10/2025 10:07 (GMT+7)
Hai cơn bão Ragasa và Bualoi đã để lại những mất mát nặng nề trên dải đất miền Trung - Bắc, nhưng trong khó khăn, người dân không đơn độc.
Từ bức thư sẻ chia của Tổng Bí thư Tô Lâm, những công điện khẩn của Thủ tướng Phạm Minh Chính, cho đến sự nhập cuộc của Mặt trận Tổ quốc và lãnh đạo địa phương, tất cả đã biến trách nhiệm chính trị thành tình người, để không một ai bị bỏ lại phía sau.
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm động viên và chỉ đạo công tác khắc phục hậu quả bão Yagi tại Tuyên Quang
Thư của Tổng Bí thư: Từ mệnh lệnh chính trị đến thông điệp nhân văn
Ngày 30/9/2025, chỉ một ngày sau khi bão Bualoi gây thiệt hại nặng nề, Tổng Bí thư Tô Lâm đã gửi thư thăm hỏi đồng bào vùng lũ,
chia sẻ nỗi đau mất mát và đặc biệt nhấn mạnh: “Bảo đảm cuộc sống
cơ bản cho người dân các vùng bị ảnh hưởng, không để diễn ra tình trạng người
dân đói, rét, không có chỗ ở”.
Trong những năm gần đây, không phải lần nào thiên
tai xảy ra lãnh đạo cao nhất của Đảng cũng gửi thư. Việc Tổng Bí thư trực tiếp
ra thông điệp trong lúc tình hình còn rất khẩn cấp đã tạo sức lan tỏa mạnh mẽ.
Trên mạng xã hội, nhiều người dân chia sẻ: “Đọc thư Tổng Bí thư, thấy lòng nhẹ
đi phần nào, biết rằng mình không bị bỏ quên trong cơn hoạn nạn”.
Bức thư ngắn gọn nhưng chạm đến ba điểm cốt lõi: đói, rét, chỗ ở. Đó là những nhu cầu
thiết yếu nhất của người dân sau thiên tai. Chính sự cụ thể khiến thông điệp
không khô khan, mà rất gần gũi, đi thẳng vào nỗi lo thực tế.
Nó cũng đặt ra trách nhiệm rõ ràng cho hệ thống
chính quyền các cấp: cứu trợ phải tập trung vào những nhu cầu cơ bản nhất,
không hình thức, không dàn trải.
Về mặt chính trị, thư Tổng Bí thư khẳng định quan
điểm xuyên suốt của Đảng: nhân dân là gốc. Trong thời điểm đau thương, khi
nhiều gia đình mất mát, một lời chia sẻ từ người đứng đầu Đảng không chỉ là sự
quan tâm, mà còn là cam kết rằng nhân dân luôn ở vị trí trung tâm trong mọi
quyết sách.
Chính phủ, Thủ tướng và các lực lượng: Tính mạng nhân dân là trên hết
Trong khi Tổng Bí thư gửi thư, Chính phủ và Thủ tướng Phạm Minh Chính liên tiếp ban hành các công điện nhấn mạnh yêu cầu: sơ tán dân khỏi vùng nguy hiểm, bảo vệ hồ đập, ứng cứu kịp thời, không để thiếu đói. Đây là chuỗi chỉ đạo dày đặc hiếm thấy trong một tuần lễ, cho thấy sự sát sao của Chính phủ.
Nhưng điều quan trọng là chỉ đạo đã đi thẳng vào thực tế. Bộ Quốc phòng điều động hàng nghìn quân nhân cùng xe lội nước, ca nô, trực thăng. Bộ Công an triển khai lực lượng cứu hộ, điển hình là vụ giải cứu 13 người mắc kẹt trong trang trại lợn ở Thanh Hóa: chiến sĩ PCCC bám dây thừng, dìu từng người qua dòng nước xiết, đưa lên ca nô an toàn. Những khoảnh khắc ấy đã được báo chí gọi là “giữ họ bằng cả sinh mạng của mình”.
Ở Hà Tĩnh, ca nô công an vượt lũ đưa sản phụ đến bệnh viện kịp thời, cứu được cả mẹ và con. Ở Quảng Trị, chiến sĩ trẻ bế em bé trên tay, tay kia gạt dòng nước, dìu dân qua đoạn đường ngập đến thắt lưng.
Ở Nghệ An, hàng nghìn dân được sơ tán an toàn trước khi bão ập tới nhờ sự phối hợp chặt chẽ giữa chính quyền, quân đội, công an và lực lượng dân quân tại chỗ.
Những chi tiết này khẳng định: công điện từ Chính phủ không chỉ dừng lại ở chữ nghĩa, mà biến thành hành động cụ thể, cứu sinh mạng từng người dân.
Công an xã Lóng Phiêng (tỉnh Sơn La) giúp dân san lấp bùn đất do mưa lũ kéo dài. Ảnh: Báo Chính phủ
Mặt trận Tổ quốc: Cầu nối và “bộ nhớ xã hội” của lòng dân
Ngay sau bão, Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc
Việt Nam đã phát động quyên góp khẩn cấp, chỉ trong vài ngày tiếp nhận hàng
trăm tỷ đồng từ cơ quan, doanh nghiệp, tổ chức và nhân dân cả nước.
Điều này không chỉ chứng minh vai trò “cầu nối”
của Mặt trận mà còn cho thấy một điểm then chốt: niềm tin xã hội đã và đang hội
tụ về Mặt trận như một kênh phân phối chính thống, minh bạch.
Trong bối cảnh khẩn cấp, tính minh bạch và công
bằng quan trọng chẳng kém số lượng đóng góp. Người dân vùng lũ không thể chờ
đợi lâu, cũng không thể nhận sự hỗ trợ một cách chắp vá, chỗ này thừa nơi kia
thiếu.
Chính Mặt trận, với mạng lưới từ Trung ương tới cơ
sở, cùng các tổ chức thành viên - Hội Phụ nữ, Đoàn Thanh niên, Công đoàn, Chữ
thập đỏ - đã bảo đảm nguồn lực được “chạy thẳng” đến những nơi cần nhất. Phụ nữ
lo bữa cơm nóng, thanh niên dựng lại lớp học, công đoàn chia sẻ lương thực, Chữ
thập đỏ đưa thuốc men.
Có thể nói, trong những ngày bão dữ, Mặt trận
không chỉ là cầu nối vật chất mà còn là bộ nhớ xã hội, ghi lại và lưu giữ niềm
tin của nhân dân vào sức mạnh đoàn kết dân tộc.
Nếu chính quyền đại diện cho sức mạnh của thể chế,
thì Mặt trận đại diện cho hơi ấm của cộng đồng. Ở đó, trách nhiệm và tình người
hòa quyện, tạo thành một mạng lưới an sinh khẩn cấp không thể thay thế.
Lãnh đạo địa phương: Từ hội trường đến bùn lũ
Ở Nghệ An, việc rút ngắn Đại hội Đảng bộ tỉnh để
cán bộ quay về cơ sở ứng phó không chỉ là quyết định hành chính, mà là một
thông điệp: dân trước, nghị sự sau.
Một quyết định có thể làm chậm nhịp thảo luận nghị
trường, nhưng lại tăng tốc niềm tin xã hội. Hình ảnh lãnh đạo đứng giữa hội
trường, xin phép rút ngắn chương trình để trở về vùng lũ, chính là minh chứng
rằng “chính trị không tách khỏi đời sống”.
Ở Quảng Trị, lãnh đạo tỉnh trực tiếp lội bùn, kiểm
tra điểm sơ tán, họp khẩn ngay trong nhà văn hóa thôn để chỉ đạo di dời dân.
Những bước chân dầm mưa ấy, dù không xuất hiện trong văn bản nghị quyết, nhưng
có sức nặng hơn hàng trang giấy. Người dân nhìn thấy lãnh đạo hiện diện cùng
mình, họ tin rằng chính quyền không “xa” mà rất “gần”.
Điều này gợi nhớ lại một truyền thống: trong các
cuộc kháng chiến, cán bộ “cùng ăn, cùng ở, cùng làm” với dân. Nay, trong cuộc
chiến chống thiên tai, sự hiện diện của lãnh đạo địa phương ở tuyến đầu chính
là sự tiếp nối truyền thống đó. Đây cũng là một bài học quản trị hiện đại: Uy
tín chính trị không chỉ xây bằng lời nói, mà được nuôi dưỡng từ sự có mặt đúng
lúc, đúng chỗ.
Nhìn rộng ra, chính hành động rút ngắn đại hội hay
xuống tận cơ sở của lãnh đạo địa phương cho thấy mối quan hệ Đảng - Dân vẫn bền
chặt nhất khi gặp thử thách.
Những lúc trời yên biển lặng, mối quan hệ này có
thể bị “khoảng cách hóa” bởi thủ tục, bởi hành chính. Nhưng trong bão tố, mọi
khoảng cách ấy bị xóa nhòa: lãnh đạo và nhân dân cùng chung một mối lo, một
sinh mệnh cộng đồng.
***
Bão Ragasa và Bualoi đã để lại những vết thương
sâu. Nhưng từ trong đau thương, có một thông điệp sáng rõ: Sự quan tâm của lãnh
đạo là nguồn sức mạnh tinh thần lớn lao.
Bức thư của Tổng Bí thư trở thành ngọn đèn soi rọi
niềm tin. Các công điện của Chính phủ biến thành những chuyến ca nô cứu mạng.
Mặt trận Tổ quốc trở thành dòng chảy kết nối yêu thương. Lãnh đạo địa phương
sát cánh cùng dân, khiến người dân tin rằng họ không bị bỏ lại phía sau.
Khi bão số 11 đang hình thành ngoài khơi, nỗi lo
vẫn còn đó. Nhưng người dân đã có thêm điểm tựa: ý Đảng hòa cùng lòng dân.
Trong khốn khó, chính tình người trong trách nhiệm lãnh đạo sẽ là điểm tựa vững
chắc nhất, giúp nhân dân vững vàng đi qua bão tố.
Những cơn bão đến và đi có thể cuốn phăng nhà cửa, vật chất, nhưng không thể nào dập tắt được ngọn lửa của lòng quả cảm và tình người. Giữa bão tố, khi sự sống trở nên mong manh hơn bao giờ hết, chính những bàn tay thân thương đã siết chặt lấy nhau, viết nên những câu chuyện phi thường về sự tái sinh.
Trong thế giới khí tượng, một cái tên của cơn bão có thể bị "xóa sổ" vĩnh viễn khỏi danh sách quốc tế nếu nó gắn liền với một thảm họa đặc biệt nghiêm trọng.
Khi chiếc bánh Trung thu được cắt, đó cũng là lúc mở ra một câu hỏi lớn. Một bên là ký ức ngọt ngào về hạt sen, mứt bí của bà, của mẹ. Một bên là hình ảnh chiếc bánh nhân tan chảy gây bão trên mạng xã hội.
Chính phủ Mỹ đóng cửa, Tổng thống Trump lập tức đóng băng 26 tỷ USD của các bang Dân chủ, biến cuộc khủng hoảng ngân sách thành đòn trừng phạt chính trị.
Một nhóm máu siêu hiếm vừa được phát hiện tại Trung Quốc, được mệnh danh là "máu kim cương" vì quý giá và hiếm có, thậm chí hiếm gấp 100 lần "máu gấu trúc".
Sau trận mưa lớn chiều 30/9 do ảnh hưởng của hoàn lưu bão số 10, sáng nay (1/10), nhiều cửa hàng sửa xe máy ở Hà Nội rơi vào cảnh quá tải. Khách sốt ruột, thợ làm việc không ngừng tay, nhiều nơi phải từ chối nhận thêm xe vì không còn khả năng xử lý.
Khi cơn bão đi qua, những con số thiệt hại rồi sẽ phai mờ, nhưng cái tên của nó - như Yagi, Ragasa hay Bualoi - lại có sức sống lâu bền trong ký ức cộng đồng.