Hôm nay, nước lũ vẫn cuồn cuộn nuốt trọn phía Đông Đắk Lắk, tôi nhìn vào những bức ảnh ấy và thấy tim mình nhói lên.
Một người dân ngồi chênh vênh trên mái nhà, đôi chân trần co
lại vì lạnh; một cụ già run rẩy được cõng trên vai chiến sĩ; những em nhỏ
được bế, được dìu qua cửa sổ ngập nước; những bóng áo cam cứu hộ, áo lính lao
mình vào dòng nước đục ngầu để cứu lấy một mạng người.
Trong mỗi khoảnh khắc ấy, có một điều giản dị nhưng lớn lao hiện lên: những người được cứu không phải mẹ tôi, không phải con tôi.
Nhưng họ là đồng bào của chúng ta, là người Việt Nam như chúng ta.
Và những người đang dấn thân kia - những chiến sĩ công an, quân đội, dân quân, cứu hộ - cũng không quen biết những người họ đang cõng trên vai, đang dìu qua dòng nước sâu. Họ không hỏi ai là ai. Họ chỉ hỏi: “Anh/chị/bà/cụ có sao không?” rồi lại lao đi.
Tôi thấy một chiến sĩ cúi người cõng cụ già qua dòng nước đang xiết.
Tôi thấy những cánh tay níu chặt nhau trong mưa trắng xóa.
Tôi thấy những gương mặt trẻ ướt sũng nhưng ánh mắt thì rực lên quyết tâm.
Tôi thấy những chiếc máy bay trực thăng được tiếp tế đồ ăn, nước sạch, phao cứu sinh - tất cả chuẩn bị cho một nhiệm vụ duy nhất từ trái tim: giành lại sự sống cho đồng bào.
Nhìn những hình ảnh ấy, tôi chỉ muốn nói một điều, thật chậm và thật sâu từ lòng mình: Cảm ơn những con người dũng cảm.
Những người không phải ruột thịt, nhưng đã sống và hành động như thể tất cả đều là thân nhân của mình.
Cảm ơn vì giữa mênh mông sóng nước vùng ngập lụt, các anh đã giữ lại niềm tin vào tình người.
Bạn có bao giờ thắc mắc: Vì sao một cơn bão lại có hai tên? Ai là người đặt tên cho bão, và ý nghĩa đằng sau những cái tên như Ragasa (thần tốc), Bualoi (bánh trôi nước) là gì? Tại sao một số tên bão bị “khai tử” vĩnh viễn?
Khi cơn bão đi qua, những con số thiệt hại rồi sẽ phai mờ, nhưng cái tên của nó - như Yagi, Ragasa hay Bualoi - lại có sức sống lâu bền trong ký ức cộng đồng.
Danh sách 140 tên bão của khu vực Tây Bắc Thái Bình Dương đang dần bị ‘ăn mòn’ bởi tần suất ngày càng dày đặc của các siêu bão. Khi những cái tên quen thuộc lần lượt bị gạch khỏi danh sách, câu hỏi đặt ra là: hệ thống đặt tên truyền thống liệu còn đủ sức theo kịp sự khắc nghiệt của khí hậu hiện nay?
Đối mặt với áp lực, nhiều đàn ông trẻ ngày nay tìm cách “chữa lành” trước khi học cách chịu đựng. Sức mạnh từng được coi là đặc trưng của đàn ông nay bị gạt đi để nhường chỗ cho những nũng nịu, đáng yêu đang được tôn vinh như chuẩn mực mới.
Có những phụ nữ đi qua một cuộc hôn nhân như đi qua một cơn gió độc, rách nát, xộc xệch. Không may mắn gặp được cơn gió mát chiều thu, nhưng vẫn cắm rễ lại trong đời bằng nghị lực dịu dàng.
Sinh con rồi vứt bỏ – tưởng là bi kịch cá biệt hay chỉ có trong phim ảnh. Nhưng giữa đời sống thật, điều đau lòng ấy vẫn đang xảy ra, ngay trong mối quan hệ thiêng liêng nhất là tình mẫu tử.