Danh sách 140 tên bão của khu vực Tây Bắc Thái Bình Dương đang dần bị ‘ăn mòn’ bởi tần suất ngày càng dày đặc của các siêu bão. Khi những cái tên quen thuộc lần lượt bị gạch khỏi danh sách, câu hỏi đặt ra là: hệ thống đặt tên truyền thống liệu còn đủ sức theo kịp sự khắc nghiệt của khí hậu hiện nay?
Chính quyền và lực lượng chức năng của Đặc khu Cồn Cỏ (tỉnh Quảng Trị) sơ tán người dân đến nơi an toàn. Ảnh: Báo Nhân dân
Danh sách 140 tên bão trước nguy cơ "quá tải"
Sau khi Ragasa và Bualoi lần lượt đi qua, bài toán đặt ra cho cộng đồng khí tượng quốc tế không còn dừng lại ở việc dự báo từng cơn bão cụ
thể. Vấn đề cốt lõi nằm ở chính hệ thống phân loại và đặt tên đã tồn tại nhiều
thập kỷ.
Danh sách 140 tên bão do Ủy ban Bão (Typhoon Committee) quản
lý, vốn được thiết kế để luân phiên sử dụng trong khoảng 4-5 năm, đang chịu áp
lực chưa từng có.
Nguyên nhân chính đến từ việc tần suất "khai tử"
các tên bão tăng vọt. Chỉ riêng trong mùa bão 2024, 4 tên gọi gồm: Yagi,
Ewiniar, Trami và Kong-Rey đã bị loại bỏ vĩnh viễn do gây thiệt hại quá lớn. Để
bù đắp, năm 2025, Ủy ban Bão phải nhanh chóng phê duyệt các tên thay thế như:
Bori, Saobien, Tianma.
Xu hướng này cho thấy một thực tế: biến đổi khí hậu đang khiến
các cơn bão trở nên dữ dội hơn, khó lường hơn và gây ra nhiều thiệt hại nghiêm
trọng hơn. Hệ quả tất yếu là danh sách tên bão có nguy cơ bị "vét cạn"
nhanh hơn dự kiến, đe dọa đến tính ổn định của hệ thống cảnh báo toàn cầu.
Danh sách tên các cơn bão khu vực Đại Tây Dương trong năm 2021. (Ảnh: KOKH).
Giải pháp nào cho kỷ nguyên cảnh báo mới?
Trước thách thức này, việc đơn thuần bổ sung tên mới vào
danh sách là chưa đủ. Cần một cách tiếp cận toàn diện hơn, kết hợp giữa cải tiến
quy tắc đặt tên và ứng dụng mạnh mẽ công nghệ trong truyền thông cảnh báo.
Về đặt tên, bên cạnh các tiêu chí truyền thống như trung lập,
dễ phát âm, cần cân nhắc kỹ lưỡng hơn để tránh những cái tên có thể vô tình gây
chủ quan cho cộng đồng. Song song đó, các quốc gia, trong đó có Việt Nam, cần đẩy
mạnh phát triển hệ thống cảnh báo đa kênh và thông minh.
Các bản tin dự báo không thể chỉ dừng lại ở truyền hình và
radio, mà phải được tích hợp trên ứng dụng di động, mạng xã hội, tin nhắn khẩn
cấp (SMS), kèm theo bản đồ tương tác theo dõi đường đi bão theo thời gian thực.
Xu hướng sử dụng trí tuệ nhân tạo để phân tích dữ liệu và
đưa ra cảnh báo cá nhân hóa, thậm chí là khuyến nghị sơ tán tối ưu, đang trở
thành hướng đi tất yếu.
Ở cấp độ khoa học, giới chuyên gia cũng đang thảo luận về việc
bổ sung một cấp độ mới, như "siêu bão cấp 6", vào thang đo
Saffir-Simpson để mô tả chính xác hơn sức mạnh của những cơn bão vượt xa ngưỡng
cấp 5 hiện tại. Điều này không chỉ có ý nghĩa học thuật mà còn góp phần nâng
cao nhận thức cộng đồng về mức độ nguy hiểm thực sự của thiên tai trong tương
lai.
Tên bão - từ ký hiệu đến lời kêu gọi hành động
Ragasa và Bualoi rồi sẽ qua đi, và số phận của chúng - có bị
"khai tử" hay không - sẽ sớm được quyết định. Nhưng thông điệp mà
chúng để lại thì còn mãi: trong kỷ nguyên biến đổi khí hậu, chúng ta không thể
thụ động.
Khi một cái tên bão được xướng lên, đó không còn đơn thuần
là một ký hiệu để theo dõi. Nó phải trở thành một tín hiệu cảnh báo sớm, kích
hoạt một chuỗi hành động phòng ngừa khẩn cấp từ cá nhân đến cộng đồng.
Tương lai của hệ thống cảnh báo thiên tai phụ thuộc vào sự
phối hợp chặt chẽ giữa các quốc gia, sự minh bạch trong truyền thông và khả
năng tận dụng tối đa công nghệ.
Trong đó, báo chí đóng vai trò then chốt là cầu nối, chuyển
tải thông tin chính xác, kịp thời, giúp người dân không chỉ biết "bão đang
ở đâu" mà còn hiểu rõ "cần phải làm gì".
Mỗi cái tên bão, vì thế, là một lời nhắc nhớ: sự chủ động, cảnh
giác và đoàn kết chính là chìa khóa then chốt để giảm thiểu tổn thất trước sự
gia tăng không ngừng của các hiện tượng thời tiết cực đoan.
Bạn có bao giờ thắc mắc: Vì sao một cơn bão lại có hai tên? Ai là người đặt tên cho bão, và ý nghĩa đằng sau những cái tên như Ragasa (thần tốc), Bualoi (bánh trôi nước) là gì? Tại sao một số tên bão bị “khai tử” vĩnh viễn?
Trong thế giới khí tượng, một cái tên của cơn bão có thể bị "xóa sổ" vĩnh viễn khỏi danh sách quốc tế nếu nó gắn liền với một thảm họa đặc biệt nghiêm trọng.
Có những phụ nữ đi qua một cuộc hôn nhân như đi qua một cơn gió độc, rách nát, xộc xệch. Không may mắn gặp được cơn gió mát chiều thu, nhưng vẫn cắm rễ lại trong đời bằng nghị lực dịu dàng.
Sinh con rồi vứt bỏ – tưởng là bi kịch cá biệt hay chỉ có trong phim ảnh. Nhưng giữa đời sống thật, điều đau lòng ấy vẫn đang xảy ra, ngay trong mối quan hệ thiêng liêng nhất là tình mẫu tử.
Trong mắt số đông, phụ nữ bước qua tuổi 30 mà chưa kết hôn là “có vấn đề”: hoặc kén chọn quá, hoặc sự nghiệp trục trặc, hoặc… cố chấp với tự do. Những khuôn mẫu ấy bám vào mỗi cuộc đối thoại, mỗi ánh nhìn đánh giá, khiến lựa chọn sống độc lập của phụ nữ trở nên khó thấu hiểu.
Một sĩ quan cảnh sát cấp cao tại Nhật Bản bị bắt vì bán cần sa cho chính đồng nghiệp của mình. Vụ việc phơi bày sự tha hóa trong nội bộ, xói mòn nghiêm trọng niềm tin của công chúng.