Hậu Hoàng Hường, bài học đắt giá nhất không chỉ dành cho những người kinh doanh trên mạng, mà còn cho cả cơ quan quản lý và mỗi người tiêu dùng. Sự sụp đổ của “đế chế” Hoàng Hường không chỉ khép lại hành trình của một cá nhân mà còn mở ra vô số câu hỏi lớn cho toàn xã hội.
Vụ án này, với tất cả những kịch tính và phức tạp của nó, đã
trở thành một case study điển hình, phơi bày những khoảng trống pháp lý, những ảo
vọng xã hội và cả sự mong manh của niềm tin trong thời đại số.
Đã không còn những tháng ngày rực rỡ vàng son. Ảnh: Internet
Lý giải hiện tượng “Fan cuồng” - Khi thần tượng là một giấc mơ
Một trong những câu hỏi khó lý giải nhất trong suốt vụ việc Hoàng Hường là: Tại sao, bất chấp hàng loạt scandal, những phát ngôn gây sốc và
thậm chí cả khi đã bị khởi tố, cô vẫn duy trì được một lượng người theo dõi
trung thành?
Trên các nền tảng mạng xã hội, không khó để bắt gặp những
bình luận bênh vực, cho rằng cô chỉ là “nạn nhân”, rằng những sai phạm chẳng
qua là “thẳng thắn quá mức”.
Để hiểu được hiện tượng này, cần nhìn nhận rằng Hoàng Hường
không chỉ bán sản phẩm, cô bán một giấc mơ - giấc mơ đổi đời. Hình ảnh một phụ
nữ từ tỉnh lẻ, tay trắng làm nên sự nghiệp, sở hữu khối tài sản khổng lồ đã
đánh trúng vào khát vọng làm giàu nhanh chóng của một bộ phận lớn trong xã hội.
Đối với nhiều người trong số họ, Hoàng Hường không phải là một
người bán hàng, mà là một hình mẫu, một minh chứng rằng giấc mơ của họ có thể
trở thành sự thật. Vì vậy, niềm tin họ đặt vào Hoàng Hường cũng chính là niềm
tin họ đặt vào khát vọng của bản thân.
Việc từ bỏ niềm tin vào thần tượng cũng đồng nghĩa với việc
phải thừa nhận rằng con đường làm giàu nhanh chóng, hào nhoáng ấy có thể chỉ là
ảo ảnh. Tâm lý đám đông trên mạng xã hội càng củng cố hiện tượng này.
Những người hâm mộ cuồng nhiệt tạo thành các cộng đồng khép
kín, nơi sự ủng hộ được nhân lên bởi cảm giác thuộc về một tập thể. Trong những
“buồng vang” (echo chamber) đó - nơi các niềm tin giống nhau liên tục được lặp
lại và củng cố - lý lẽ khách quan hay bằng chứng pháp lý thường không có sức nặng
bằng sự đồng thuận của nhóm.
Fan giờ này đã biết mình là nạn nhân của ai. Ảnh: Internet
“Miền đất hoang” pháp lý và trách nhiệm của các bên
Vụ án Hoàng Hường là một minh chứng đanh thép cho sự chậm trễ
của khung pháp lý so với tốc độ phát triển của thương mại điện tử. Trong nhiều
năm, livestream bán hàng đã phát triển như một “miền đất hoang”, nơi các quy định
quản lý gần như bất lực.
Những kẽ hở pháp lý được bộc lộ rõ nét. Thứ nhất, các chế
tài xử phạt cho hành vi quảng cáo sai sự thật, đặc biệt là với thực phẩm chức
năng, còn quá nhẹ, chưa đủ sức răn đe. Mức phạt vài chục triệu đồng chẳng thấm
vào đâu so với lợi nhuận khổng lồ thu được từ việc bán hàng.
Thứ hai, cơ chế giám sát gần như không theo kịp. Livestream
diễn ra trong thời gian thực với lượng người xem khổng lồ, khiến việc kiểm duyệt
trước là bất khả thi. Việc hậu kiểm lại luôn đi sau, khi mà những nội dung sai
lệch đã kịp phát tán rộng rãi.
Cuối cùng, các mô hình kinh doanh phức tạp, phân tán trách
nhiệm qua nhiều công ty và cá nhân như của Hoàng Hường đã gây ra vô vàn khó
khăn cho công tác thanh tra, kiểm tra của cơ quan chức năng.
Vụ việc này đặt ra yêu cầu cấp bách phải hoàn thiện khung
pháp lý. Cần có những quy định chặt chẽ hơn, tăng nặng chế tài xử phạt, đồng thời
quy trách nhiệm rõ ràng cho cả các nền tảng phát sóng (như Facebook, TikTok)
trong việc kiểm duyệt nội dung. Việc ứng dụng công nghệ như trí tuệ nhân tạo
(AI) để giám sát nội dung trực tiếp cũng là một giải pháp cần được tính đến.
Bài học đắt giá cho tất cả
Câu chuyện của Hoàng Hường để lại những bài học sâu sắc và
đa chiều, không chỉ cho một cá nhân mà cho tất cả các thành phần trong xã hội.
Trước hết, đối với những người đang và sẽ kinh doanh trên mạng
xã hội, đây là lời cảnh tỉnh đanh thép rằng sự nổi tiếng và lợi nhuận ngắn hạn
không bao giờ có thể che lấp những rủi ro pháp lý lâu dài.
Sự minh bạch trong kinh doanh và sự tuân thủ pháp luật là nền
tảng duy nhất để duy trì một sự nghiệp bền vững. Hào quang từ lượt xem có thể rất
hấp dẫn, nhưng pháp luật không thể bị che mờ bởi ánh đèn của máy quay.
Tiếp đó, đối với người tiêu dùng, vụ việc này là một bài học
đắt giá về sự nguy hiểm của việc đặt niềm tin mù quáng vào những hình ảnh hào
nhoáng trên màn hình.
Sự hấp dẫn của những lời hứa “chữa bệnh tận gốc” hay “làm đẹp
cấp tốc” cần được đối chiếu bằng tư duy phản biện và sự kiểm chứng thông tin.
Chỉ khi người tiêu dùng trở nên thông thái và tỉnh táo, tự trang bị cho mình kiến
thức để phân biệt đúng sai, thị trường mới có thể tự thanh lọc những sản phẩm
và nhân vật thiếu minh bạch.
Và cuối cùng, ở góc độ xã hội rộng lớn hơn, vụ việc phơi bày
sự xói mòn niềm tin của công chúng vào ngành dược - y tế và cả môi trường kinh
doanh trực tuyến. Khi một thần tượng có thể trở thành tội phạm trong chớp mắt,
sự hoài nghi là điều khó tránh khỏi.
Điều này đặt ra trách nhiệm lớn cho các cơ quan quản lý
trong việc hoàn thiện pháp luật, cũng như cho báo chí trong vai trò giám sát,
cung cấp thông tin khách quan, đa chiều để định hướng dư luận một cách lành mạnh.
Hậu Hoàng Hường, câu hỏi còn lại không chỉ là mức án mà cô
và các đồng phạm phải đối diện. Câu hỏi lớn hơn là chúng ta cần làm gì để không
có thêm những “nữ hoàng scandal” khác mọc lên từ những kẽ hở của pháp luật và sự
cả tin của công chúng?
Trả lời câu hỏi này đòi hỏi sự chung tay của nhiều bên: nhà
làm luật phải khẩn trương khép chặt các khoảng trống pháp lý; doanh nghiệp phải
đặt đạo đức và sự minh bạch lên hàng đầu; và mỗi người tiêu dùng phải trở thành
một người mua hàng thông thái.
Chỉ khi đó, thương mại điện tử mới thực sự trở thành một động
lực phát triển lành mạnh cho nền kinh tế số Việt Nam.
Ý kiến bạn đọc: “Đã đến lúc phải xử lý triệt để hệ thống sai phạm này”
Tôi là Thanh Chung, một người nội trợ ở Hà Nội, bản thân tôi trước nay không có liên hệ gì với bà Hoàng Hường. Tuy nhiên, nhiều người quen và bạn bè xung quanh tôi từng mua, sử dụng sản phẩm do hệ thống của Hoàng Hường phân phối và đa số phản hồi rằng các sản phẩm này không mang lại hiệu quả như quảng cáo.
Qua thời gian theo dõi, tôi nhận thấy đây là người gây nhiều tai tiếng trong suốt những năm qua, với hàng loạt sai phạm nhưng chưa từng bị xử lý nghiêm khắc. Các sản phẩm được quảng cáo một cách tâng bốc, thổi phồng công dụng, khiến nhiều người tiêu dùng tiền mất tật vẫn mang. Những câu chuyện ấy thật sự đau lòng và gây bức xúc trong dư luận.
Điều khiến tôi phẫn nộ hơn là việc những ai lên tiếng phơi bày sự thật đều bị tấn công, đe dọa một cách côn đồ, cả trên mạng xã hội lẫn ngoài đời. Họ bị spam hàng nghìn bình luận, tin nhắn chửi rủa, thậm chí đe dọa hành hung. Có người bị mua chuộc, ép “quay xe” nói tốt để che đậy sự thật.
Chính điều này thôi thúc tôi quyết định lên tiếng vạch trần hệ thống kinh doanh đầy thủ đoạn ấy, để người dân không còn bị lừa dối, không còn bị cuốn vào mê cung hàng kém chất lượng được bán với giá “cắt cổ”.
Theo tìm hiểu của tôi, đây không chỉ là vụ việc trốn thuế thông thường, mà là một “đại án” với quy mô đặc biệt lớn: sai phạm tạm tính hơn 2.000 tỷ đồng, cùng hệ thống 18 công ty, 25 hộ kinh doanh và 44 cá nhân đứng tên chồng chéo, nhằm hợp thức hóa dòng tiền, trốn tránh pháp luật. Những con số này thực sự đáng báo động.
Đáng chú ý, ngay cả khi bị bắt, bà Hoàng Hường vẫn cười ngạo nghễ, cho thấy thái độ coi thường pháp luật, coi thường dư luận. Song song đó, các trang mạng của hệ thống này vẫn tiếp tục đăng tải hình ảnh, video cũ để đánh lạc hướng, tạo cảm giác “vẫn hoạt động bình thường”, thậm chí khai thác hình ảnh làm từ thiện nhằm lôi kéo lòng thương, che mờ bản chất vụ việc. Đây rõ ràng là một chiến dịch truyền thông được chuẩn bị từ trước, từng nhiều lần đánh lừa dư luận.
Tôi mong bà con hết sức tỉnh táo, không để bị dẫn dắt bởi những chiêu trò truyền thông như vậy. Và trên hết, tôi tin rằng các cơ quan chức năng sẽ sớm xử lý nghiêm minh, làm sáng tỏ mọi hành vi vi phạm, trả lại công bằng cho người tiêu dùng và niềm tin cho xã hội.
Đã đến lúc những hệ thống kiểu này phải bị chấm dứt hoàn toàn, để không còn ai bị lừa, bị hại bởi những “đế chế mỹ phẩm” hoạt động ngoài vòng pháp luật.
* Ý kiến thể hiện quan điểm riêng của bạn đọc, được biên tập cho phù hợp với dung lượng và văn phong báo chí
Để hiểu được cú sụp đổ ngày 3/10/2025, cần phải quay ngược thời gian, trở về điểm xuất phát của cả một hành trình đầy ấn tượng. Trước khi trở thành bị can trong vụ án kinh tế chấn động, Hoàng Thị Hường là biểu tượng thành công, một câu chuyện truyền cảm hứng được hàng vạn người ngưỡng mộ.
Sự sụp đổ của Hoàng Hường, bắt đầu từ lệnh khởi tố ngày 3/10/2025, đã khép lại một trong những hồ sơ kinh doanh gây tranh cãi nhất, đồng thời mở ra những câu hỏi lớn về quyền lực ảo và các khoảng trống pháp lý.
Dù nhiều lần bị xử phạt vì vi phạm quảng cáo sai sự thật, Dược phẩm Hoàng Hường vẫn tiếp tục tái phạm và thường xuyên gây ra những tranh cãi chưa có hồi kết.
Theo báo cáo của nền tảng dữ liệu Metric.vn, hơn 80.000 shop rời sàn thương mại điện tử (TMĐT) trong 6 tháng đầu năm, có khoảng 55.000 shop không phát sinh đơn hàng. Hiện chỉ còn 537.900 nhà bán hàng hoạt động. Tuy nhiên...
Khởi nghiệp từ năm 19 tuổi, sự nghiệp Shark Bình có nhiều sản phẩm nổi tiếng như Nganluong, mPOS. Tuy nhiên, ông cũng vướng không ít lùm xùm khi rót vốn, đầu tư.
Đêm 6/10, hình ảnh cảnh sát xuất hiện tại trụ sở NextTech của Shark Bình đã châm ngòi cho một cơn bão truyền thông. Còn trước đó vài giờ, Công an Hà Nội xác nhận tiếp nhận đơn tố giác về dự án tiền số AntEx.
Sau gần 2 năm trì hoãn, Thái Lan đã chính thức tuyên bố thu thuế du lịch 300 baht (khoảng gần 244.000 VNĐ). Quyết định này được đưa ra giữa lúc ngành du lịch đang gặp khó, châm ngòi cho một cuộc tranh cãi nảy lửa.
Nhiều năm qua, các thương hiệu luôn xem KOL (người có ảnh hưởng) như “vũ khí” hiệu quả để quảng cáo sản phẩm, tạo chiến dịch viral hiệu quả. Tuy nhiên, khi chi phí KOL ngày càng cao, độ tin cậy không ổn định, nhiều doanh nghiệp đã chuyển hướng thay KOL sang nhân viên, khách hàng, thậm chí là chính chủ doanh nghiệp để quảng cáo sản phẩm, thương hiệu.
Theo DealStreetAsia, một tờ báo thuộc Nikkei, quý 1/2021, Việt Nam có 25 thương vụ đầu tư nhưng đến quý 1 năm 2025, giảm có 11, đây là con số rất đáng lo ngại