Chú rể tự tử giữa lễ cưới do bị cô dâu đòi thêm tiền sính lễ
Chú rể gieo mình xuống sông tự vẫn do không chịu nổi những lời mắng chửi và đòi hỏi tiền bạc từ cô dâu.
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
Chỉ vì chiếc váy cưới hở vai, cô dâu 19 tuổi ở Azerbaijan đã phải đối mặt với sự sỉ nhục cay nghiệt từ gia đình chồng, dẫn đến cái kết bi thảm chỉ vài ngày sau hôn lễ.
Ngày cưới vốn dĩ phải là ngày hạnh phúc và rực rỡ nhất trong cuộc đời người con gái, lại trở thành khởi đầu cho bi kịch xé lòng tại thành phố Mingachevir, Azerbaijan. Nụ cười của cô dâu trẻ Lyaman Mammadli (19 tuổi) đã vụt tắt mãi mãi chỉ vài ngày sau khi cô khoác lên mình chiếc váy cưới trong mơ, để lại nỗi đau đớn khôn nguôi cho người thân cùng câu hỏi nhức nhối cho toàn xã hội về ranh giới mong manh giữa truyền thống và sự độc ác nhân danh đạo đức.
Theo India Today, câu chuyện bắt đầu vào ngày trọng đại của Lyaman. Cô gái trẻ xinh đẹp trong bộ váy cưới trắng tinh khôi với thiết kế trễ vai thanh lịch, bước vào lễ đường với bao ước mơ về tương lai hạnh phúc bên người chồng Elnur Mamedli (33 tuổi). Thế nhưng, niềm vui ngắn chẳng tày gang. Chính chiếc váy cưới, biểu tượng của tình yêu và sự khởi đầu mới, lại trở thành nguồn cơn cho những lời chỉ trích tàn nhẫn từ chính gia đình mà cô sắp trở thành một phần của họ.
Theo lời kể của ông Murad Bayramov, cha của nạn nhân, ngay sau khi hôn lễ kết thúc, bi kịch đã bắt đầu nhen nhóm. Gia đình chồng thay vì chúc phúc, lại chĩa mũi dùi vào chiếc váy cưới của Lyaman. "Họ chỉ trích tôi rằng, thật đáng xấu hổ, sao có thể để con gái mặc chiếc váy cưới nhục nhã, hở hang như vậy. Họ miệt thị bộ váy, cho rằng con bé trông như không mặc gì, ông Bayramov nghẹn ngào nói. Ông cho rằng đây là đánh giá xúc phạm nặng nề đến danh dự của Lyaman và gia đình nhà gái. Dù ông đã cố gắng giải thích rằng đây là kiểu dáng rất phổ biến và hiện đại, sự tức giận và khinh miệt của nhà trai vẫn không hề giảm bớt.

Những lời nói cay độc như những lưỡi dao vô hình, cứa sâu vào tâm hồn non nớt của cô dâu trẻ. Trong ngôi nhà mới, lẽ ra phải là tổ ấm tràn ngập yêu thương, Lyaman đã phải đối mặt với sự ghẻ lạnh và sỉ nhục của nhà chồng. Đáng nói, anh Elnur Mamedli không hề có động thái bảo vệ vợ, để mặc người thân trong gia đình chì chiết Lyaman. Không thể chịu đựng được áp lực và sự tổn thương cùng cực, chỉ vài ngày sau đám cưới, Lyaman đã chọn cách kết thúc cuộc đời mình.
Cái chết của cô ban đầu làm dấy lên tin đồn về cuộc hôn nhân ép buộc nhưng sự thật do người cha tiết lộ còn đau đớn hơn gấp bội. Nó không xuất phát từ sự ép gả, mà từ bạo lực tinh thần, những định kiến cổ hủ đã giết chết sinh mạng trẻ. Trong tang lễ, nỗi đau của ông Bayramov biến thành sự phẫn uất tột cùng. Khi nhìn thấy con rể và gia đình sui gia, ông đã không thể kìm nén mà đuổi họ đi, từ chối sự hiện diện của những người mà ông cho là đã đẩy con gái mình đến bước đường cùng. Hiện tại, cảnh sát đã vào cuộc điều tra, nếu có đủ bằng chứng về hành vi bắt nạt dẫn đến cái chết của Lyaman, gia đình chồng cô có thể sẽ phải đối mặt với các cáo buộc hình sự.
Bi kịch của cô dâu Lyaman không phải là câu chuyện cá biệt. Nó phản ánh xung đột sâu sắc giữa các giá trị thế hệ và áp lực vô hình mà phụ nữ, đặc biệt là những nàng dâu mới, phải đối mặt trong nhiều nền văn hóa mang nặng tính gia trưởng.
Chiếc váy cưới trong trường hợp này không chỉ là bộ trang phục, nó trở thành "chiến trường" văn hóa, nơi thế hệ lớn tuổi áp đặt quan niệm của họ về sự kín đáo, đức hạnh lên thế hệ trẻ. Họ xem việc lựa chọn trang phục của cô dâu như sự thách thức đối với quyền lực và hệ giá trị của họ trong gia đình.
Đây cũng là ví dụ điển hình của bạo lực tinh thần. Nhiều người thường xem nhẹ sức sát thương của lời nói, nhưng những lời miệt thị, sỉ nhục, đặc biệt khi đến từ những người thân thiết trong môi trường mới lạ và dễ bị tổn thương như nhà chồng, có thể hủy hoại hoàn toàn sự tự tin và sức khỏe tinh thần của một người. Đối với cô gái 19 tuổi, cú sốc này là quá lớn để có thể chống đỡ.
Cuối cùng, điều đáng buồn nhất là sự im lặng hoặc đồng lõa của người chồng. Trong tình huống này, anh ta lẽ ra phải là cầu nối, là người bảo vệ vợ mình. Song, sự im lặng của Elnur Mamedli có thể đã khiến Lyaman cảm thấy hoàn toàn cô độc và tuyệt vọng. Bạo lực không chỉ có roi vọt, nó còn có thể là những lời nói, những ánh nhìn và sự phán xét tàn nhẫn nhân danh truyền thống.