Quảng Ngãi: Bắt tạm giam bảo mẫu bạo hành bé 14 tháng tuổi
Công an tỉnh Quảng Ngãi khởi tố, bắt tạm giam bảo mẫu Nguyễn Thị Quyên vì hành vi bạo hành, ném bé 14 tháng tuổi gây chấn thương sọ não nghiêm trọng.
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
Bạo hành những đứa trẻ vô tội là hành động không thể biện minh bằng bất cứ ngôn từ nào, không đáng cảm thông, cần phải cách ly ra khỏi xã hội.
Suốt ngày 20/10, khắp mạng xã hội tràn lan hình ảnh, thông tin cháu bé 5 tuổi ở xã Cổ Đạm, Hà Tĩnh bị cha dượng là Nguyễn Văn Nam (31 tuổi) dùng roi, búa đánh đập tàn nhẫn từ đầu đến chân trong suốt nhiều năm. Khi bị cơ quan chức năng mời làm việc, Nam còn có lời lẽ thách thức, cho rằng mình có lý.
Cháu bé vừa được giải cứu, đang nằm viện. Không dám tưởng tượng cháu bé đã phải chịu nỗi đau đớn về thể xác đến nhường nào.
Một cháu bé mới 11 tuổi, đáng lẽ được bố mẹ chăm lo, đùm bọc, sáng đến trường vui chơi với bạn bè, chiều quây quần bên mâm cơm ấm cúng. Giờ đây, mỗi khi về nhà, cháu phải đối diện với những trận đòn đang chờ sẵn mà không dám nói với ai. Bởi cháu sợ, càng nói thì cha dượng càng đánh đau hơn.
Trẻ con không bao giờ nói dối. Hãy nghe cháu chia sẻ: “Bố uống rượu vào là hay đánh cháu. Lần nào bố không uống rượu thì đánh ít, uống vào thì đánh nhiều. Năm ngoái, bố dùng dây điện đánh khiến cháu bị thương…”.
Một cơ thể nhỏ bé đã mang nhiều vết thương hở trên đầu, các vết bầm tím từ lưng, mông, đùi, chân. Ngoài ra, trên cơ thể cháu có nhiều vết thương cũ đã mờ, liền sẹo, chứng tỏ rất nhiều lần bị đánh.
Một đứa trẻ sinh ra không có bố đã là điều thiệt thòi, thiếu vắng tình thương gia đình. Em theo mẹ về ngôi nhà mới, những tưởng nơi đây sẽ trở thành một gia đình. Thế mà ngày nào cháu cũng bị cha dượng đánh càng khốn khổ hơn. Gia đình đó chẳng khác nào địa ngục, thế nhưng em không thể nào phản kháng, vẫn phải về nhà mỗi đêm, vẫn phải chịu đánh mỗi ngày.
Nếu vết thương trên cơ thể có thể lành, thì ám ảnh tâm lý lại đeo bám các em suốt cuộc đời. Những tác động khủng khiếp này không chỉ đối với sức khỏe, tâm sinh lý của trẻ em ở thời điểm hiện tại mà cả tương lai sau này.
Bởi vậy, những kẻ bạo hành trẻ em không thể tha thứ, cần phải cách ly xã hội. Những lời nguỵ biện càng củng cố hành vi phạm tội. Không biết, mỗi lần cầm gậy đánh con, mỗi lần cầm búa định đập vào đầu cháu,… thì những kẻ được gọi là “cha dượng” này nghĩ gì.
Để con bị bạo hành không xứng đáng làm cha, làm mẹ
Thế nhưng, tức giận về kẻ bạo hành một, thì nỗi oán trách người mẹ không bảo vệ con gấp nhiều lần. Người mẹ bước lỡ một lần đò, lại lo đi tìm hạnh phúc riêng, để rồi đẩy con vào tay giã thú đội lốt người.
Con bị cha dượng đánh đập nhiều lần mà không biết thì đó là người mẹ vô tâm, nhưng biết con bị bạo hành mà không bảo vệ thì đó không phải là người mẹ. Chẳng có người mẹ nào sinh con ra để đứng trơ mắt nhìn con bị đánh mỗi ngày.
Trên một tập chương trình truyền hình “Bạn muốn hẹ hò”, người mẹ đơn thân mong muốn tìm nửa kia để nương tựa vào nhau đến suốt cuộc đời còn lại. Mặc dù đối diện với chị là một người đàn ông có vẻ hiền lành, nhưng người mẹ này vẫn hỏi sau này về sống với nhau thì có thương con riêng không.
Đáp lại câu hỏi này, người đàn ông thật thà trả lời: “Không thương bằng con ruột của mình được, nhưng anh sẽ thương bằng tình người”. Câu trả lời khiến rất nhiều người đồng tình, những tưởng người mẹ đơn thân sẽ bấm nút đồng ý. Thế nhưng, chị đã quyết định từ chối, vì chị sợ con gái của mình sẽ thiệt thòi.
Hai người không đến được với nhau là nuối tiếc của rất nhiều người, bởi người đàn ông quá tử tế và rất chân thành. Thế nhưng, đứng trên phương diện của người mẹ thì có thể hiểu được sự lo lắng là hợp lý. Chị đã lỡ một lần đò, rất khao khát tình yêu, sự chia sẻ. Nhưng chị càng sợ hơn khi con mình bị cách ly với chính gia đình mới.
Nhìn lại trường hợp cháu bé ở Hà Tĩnh bị cha dượng bạo hành. Câu hỏi của rất nhiều người là mẹ cháu ở đâu? Sao lại có thể để con bị như vậy?… Bởi cho dù lý giải bất kỳ nguyên nhân nào, thì để con bị đánh đập đã không phải người mẹ tốt, thậm chí không xứng đáng được làm mẹ.
Thậm chí, cháu đang nằm viện, được mọi người quan tâm, nhưng điều khát khao nhất của cháu là mẹ sớm trở về. Để cháu được ôm mẹ, được khóc trong lòng mẹ.
Vậy nên, nếu đã sinh con ra, hãy trở thành người cha, người mẹ đúng nghĩa. Chỉ cần một vòng tay bao bọc con, dù xã hội có thay đổi thế nào thì tình cảm đó là mái nhà cho con trở về.