Đóng popup đăng nhập
Đăng nhập Đăng ký

hoặc

Vui lòng nhập thông tin cá nhân

Đặt lại mật khẩu

Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu

Email không đúng

Tự tử, sự sống dừng nhưng nỗi đau loang như nước lũ

Thứ hai, 17/11/2025 08:07 (GMT+7)

Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, sau vụ người đàn ông ôm 2 cháu nhỏ nhảy cầu Bến Thủy, lại xảy ra vụ bà cụ nhảy xuống sông Lam – để lại những dòng tuyệt mệnh. Hai vụ tự tử với những tình tiết thương tâm xảy ra cùng địa điểm, khiến cộng đồng đau xót.

Một tháng trước, đêm 13/10, anh D. (32 tuổi) vì mâu thuẫn vợ chồng, đã ôm 2 con gái nhỏ ra cầu Bến Thủy (bắc qua sông Lam, thuộc địa phận Nghệ An). Người đàn ông chọn kết thúc cuộc đời và nhấn chìm luôn cuộc đời 2 đứa trẻ xuống dòng nước lạnh. Dư luận cả nước không khỏi bàng hoàng, có người thương, có người trách.

Chuyện vừa lắng xuống, thì mới đây, vẫn dòng nước lạnh của sông Lam chảy dưới cầu Bến Thủy, bà N., một người nhiều tuổi và đang chống chọi nhiều bệnh tật, cũng đã chọn chấm dứt cuộc đời. Bà cụ để lại lá thư tuyệt mệnh với những dòng khiến ai đọc cũng khót xa.

Thư tuyệt mệnh bà N. để lại.

Lần trước, người ta thấy cảnh vợ anh D. quỳ khóc bên bờ sông. Lần này, người ta lại thấy con trai bà N. suy sụp bên bờ biển khi phát hiện thi thể mẹ bị sóng đánh dạt vào bờ kè.

Một lá thư, sáu triệu đồng và nỗi tuyệt vọng cuối cùng

Những dòng chữ run run trong bức thư tuyệt mệnh để lại, bà N. khẳng định rất thương, không oán trách, không giận dỗi con cháu. Bà quyết định “ra cầu Bến Thủy” chỉ vì thân xác quá mỏi mòn vì bệnh tật. “Càng sống mẹ càng đau khổ… Mẹ biết như vậy là không hay. Các con, các cháu hãy hiểu cho mẹ…” – những dòng chữ cuối cùng của một người kiệt sức. Cùng bức thư, bà cụ để lại cho con 6 triệu đồng như món quà sau khi đã trả hết “nợ đời”.

Cuộc đời bà khép lại như một tiếng thở dài. Nhưng nỗi đau thì bắt đầu lan rộng. Cuộc đời người chết đã hết, còn cuộc đời các con cháu bà, những người sống có lẽ đã sụp đổ.

Cộng đồng mạng xót xa vì bức thư của người mẹ, rồi lại xót xa khi thấy hình ảnh con trai bà lao đến thi thể lạnh lẽo bên bờ biển. Ba ngày chưa tìm thấy thi thể bà N., 3 đêm người con trai thức trắng đứng bên sông Lam, mắt không rời khoảng nước đục ngầu.

Con trai bà N. quỳ bên thi thể mẹ.

Mỗi cái chết vì tự tử luôn để lại một hệ lụy âm ỉ: Những câu hỏi tự trách, những giấc ngủ gãy vụn, những cúi đầu ân hận vì “đáng lẽ mình có thể làm gì đó”. Nhìn con trai bà N., người ta lại nhớ cảnh vợ anh D. đổ sụp cũng ngay trên bờ sông “oan nghiệt” đó.

Cái chết khép lại nỗi đau của người ra đi, nhưng lại mở toang nỗi đau của những người ở lại.

Tự tử không phải lối thoát

Tự tử, quyết định vĩnh viễn cho những vấn đề vốn không vĩnh viễn. Trong khoảnh khắc khủng hoảng tột cùng, con người dễ tin rằng nỗi đau không còn lối thoát. Nhưng cảm xúc, giống như thời tiết, ngày mai trời lại sáng, và nếu nhìn tích cực sự tuyệt vọng cũng sẽ tiêu tan. Đã có biết bao người từng đứng sát mép vực, và khi quay trở lại, họ nhận ra đó không phải đoạn cuối con đường mà là bản lề để mở sang một hành trình khác.

Những thất bại tài chính có thể vượt qua. Những tình cảm tan vỡ có thể chữa lành. Ngay cả những sai lầm nghiêm trọng nhất cũng có thể trở thành điểm tựa để đứng dậy lần nữa.

Đời người không tính bằng số cú ngã, mà bằng cách ta tự nâng mình lên sau từng cú đập mạnh. Và chính những ai từng rơi xuống tận cùng bế tắc mới là những người hiểu rõ nhất giá trị của việc tiếp tục sống.

Cụ bà ở Nghệ An thương con, thương cháu, đến mức muốn rời đi để mọi người đỡ khổ. Nhưng trong tình huống ấy, bà không phải chỉ có một con đường. Nếu bà chọn mở lòng, sự việc đã khác.

Cầu Bến Thủy bắc qua sông Lam liên tiếp xảy ra những vụ tự tử đau lòng.

Anh K. (36 tuổi, ở Hà Nội) từng bế tắc trong công việc và tình cảm, rồi nghĩ quẩn dẫn đến nhảy cầu Nhật Tân cuối năm 2018. Anh K. nói rằng may mắn khi “bị thần chết từ chối”, có cơ hội làm lại cuộc đời.

Thoát chết nhưng cơ thể anh K. tím bầm vì cú tiếp nước “ác ý”. Chia sẻ với cộng đồng mạng sau khi thoát chết, điều đầu tiên anh nói là: “Đừng ai ngu dại như tôi nữa nhé. Hãy trân trọng và sống có trách nhiệm với bản thân và mọi người. Bằng giá nào tôi cũng phải sống, phải cố gắng".

Anh K. chia sẻ, trước khi nhảy cầu, trong đầu chỉ nghĩ những suy nghĩ tiêu cực, cảm giác cuộc đời chối bỏ mình. Lên cầu, anh chỉ nghĩ cái chết sẽ giải thoát bản thân khỏi sự bế tắc và sẽ không còn liên lụy tới ai nữa.

Nhưng khi tỉnh lại trên mặt nước, cận kề ranh giới sống chết, anh hối hận. Anh tự trách đã cố gắng hết sức chưa hay chỉ đổ do số phận. Anh tự trách chết thì gia đình, những người vẫn quan tâm yêu thương mình sẽ như thế nào.

“Tôi sợ hãi, hoảng loạn, tôi không muốn chết nữa, tôi muốn sống, muốn làm lại, muốn cố gắng... Tôi điên cuồng bơi giữa dòng nước lạnh”, anh K. nhớ lại tình cảnh trước khi được thuyền chài cứu.

Khi “sống lại”, anh K. cảm nhận nước sông lạnh đã khiến anh tỉnh táo, gột sạch suy nghĩ tiêu cực. Dù những rắc rối vẫn còn đó nhưng mình tin sẽ có cách giải quyết. Anh quyết tâm làm lại cuộc đời, sống xứng đáng với những người vẫn yêu thương anh.

“Có nhiều người đã quyết định giải thoát như mình, nhưng không phải ai cũng may mắn có cơ hội để nghĩ lại và làm lại. Mình mong những ai đang có suy nghĩ tiêu cực thì hãy bình tĩnh, chia sẻ vấn đề của mình với người thân để tìm ra cách giải quyết. Hãy tìm giải pháp thay vì chọn giải thoát", anh K. nói.

Mỗi ngày mới là cơ hội để sống tốt hơn

Mỗi người chỉ có một cuộc đời để sống. Những năm tháng đó có thể đầy vết xước, mỏi mệt, chật vật… nhưng ở mặt tươi đẹp, mỗi ngày vẫn có bình minh đưa đến cơ hội mới. Tự tử là đặt dấu chấm hết cho hành trình ấy, khi những điều tốt đẹp vẫn còn đang trên đường tìm đến cửa.

Là một người từng trải qua phút giây sinh tử, nay trở thành tình nguyện viên cứu hộ người nhảy cầu tự tử ở sông Lam, anh Nguyễn Thanh Tùng (35 tuổi, ở Nghệ An) chia sẻ: “Trước kia, tôi từng nghĩ rằng cuộc đời là chuỗi ngày dài để mưu sinh, để cố gắng, để hơn thua. Nhưng khi nhìn thấy cái chết gần ngay trước mắt, mọi thứ bỗng trở nên nhỏ bé - chỉ còn lại tình yêu, gia đình và lòng biết ơn.

Từ đó, tôi sống chậm lại, yêu thương nhiều hơn, và trân trọng từng giây phút bên người thân. Không đợi đến ngày mai mới nói lời xin lỗi, lời cảm ơn hay lời yêu thương”.

Với những người nghĩ quẩn rồi lựa chọn sai lầm, anh Tùng nhìn với ánh mắt bao dung, không phán xét. Mỗi khi nghe có người tự tử, anh chỉ cố gắng bơi thuyền ra sông nhanh nhất để tìm kiếm, hy vọng giúp ai đó còn cơ hội làm lại cuộc đời.

Người đàn ông gửi lời nhắn tới những người đang tuyệt vọng: “Gia đình không bao giờ quay lưng với ai cả, hãy sống trách nhiệm và ý nghĩa. Dù cuộc sống có vất vả đến đâu, mỗi sáng còn được mở mắt ra, nghĩa là ta vẫn còn cơ hội để yêu thương, để làm điều đúng, để sống tốt hơn”.

Bá Cường
Nguồn: sohuutritue.net.vn