hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
Một người mẹ chọn “rời đi”, để lại những dòng chữ nghẹn ngào và số tiền ít ỏi dành dụm được sau khi đã trả hết “nợ đời”. Bà gieo mình xuống sông lạnh, để lại nỗi đau trở thành khoảng lặng xót xa vô tận với mỗi người con trong xã hội.
Ngày 12/11, mạng xã hội chấn động bởi thông tin một sự việc thương tâm. Cụ bà sau thời gian chống chọi bệnh tật, đã chọn dòng nước sông Lam buốt lạnh dưới cầu Bến Thủy 2 (Nghệ An) để lặng lẽ chấm dứt cuộc đời.
Theo chia sẻ từ mạng xã hội, sự việc xảy ra vào chiều 11/11. Đến sáng 12/11, gia đình cụ bà mới bàng hoàng hay tin dữ.

Trong bức thư viết tay được cho là của bà N. để lại, nét chữ run rẩy chứa chan tình thương con cháu:
“Hai con T., H. yêu quý của mẹ!
Hai cháu A., K. yêu quý của bà!
Mẹ N. không ghét bỏ hay giận gì các con, các cháu đâu.
Mẹ đau lắm… đau khắp người, đau gan, đau tim, đau xương khớp, dây thần kinh…
Mẹ không chịu nổi nữa.
Mẹ biết làm thế này là không hay, nhưng mẹ muốn đi cho đỡ khổ con cháu sau này.
Còn gần 6 triệu mẹ để trong khăn đỏ ở tủ của con.
Mẹ cầu mong hai con giữ hạnh phúc, chăm lo cho nhau và nuôi dạy hai cháu nên người.
Thế thôi, mẹ – bà vĩnh biệt các con, các cháu.
Mẹ đi ra cầu Bến Thủy…
Trong bức thư, bà N. còn cho biết đã âm thầm trả món tiền nợ cuối cùng với một người nào đó, khẳng định không để lại điều gì khiến con cháu phải bận tâm.
Những dòng chữ mộc mạc nhưng thắt lòng, khiến bất cứ ai đọc cũng không khỏi rơi nước mắt.
Một người tự nhận quen biết bà N. cho biết, người con trai duy nhất của nạn nhân đã suy sụp hoàn toàn sau hành động của mẹ. Đến nay, lực lượng chức năng vẫn đang nỗ lực tìm kiếm thi thể bà N..
Giữa những câu chuyện đau lòng từng xảy ra, đây có lẽ là một trong những nỗi ám ảnh nhất: một người mẹ dành cả đời vì con cháu, đến cuối cùng lại chọn rời đi vì sợ mình trở thành gánh nặng.
Những năm gần đây, nhiều bi kịch tương tự đã xảy ra. Tháng 8/2024, một cụ ông 73 tuổi ở Bình Định (cũ) treo cổ, để lại thư: “Xin lỗi con, cha mệt rồi, không muốn làm phiền ai nữa”. Tháng 3/2023, một cụ bà 82 tuổi ở Thái Bình (cũ) cũng tự vẫn vì “sợ làm phiền con cháu”.

Đây không còn là những trường hợp đơn lẻ, mà là hồi chuông cảnh báo về khủng hoảng tinh thần ở người cao tuổi – nhóm dễ tổn thương nhưng đang ít được quan tâm về mặt tâm lý.
Theo Bộ Y tế, năm 2024 Việt Nam có hơn 14 triệu người già. Đáng nói, trung bình cứ 5 người già thì có một người đang đối diện vấn đề trầm cảm, lo âu hoặc rối loạn cảm xúc.
Còn theo một thống kê của Tổ chức Y tế Thế giới, cứ 4 vụ tự tử xảy ra ở đâu đó thì có một nạn nhân là người già.
Trong bối cảnh con cái mưu sinh xa nhà, nhiều người già ở lại quê hương trong lặng lẽ, ít được sẻ chia, dần thu mình trong nỗi cô độc. Nhiều người lại đối diện với những vấn đề sức khỏe và khó khăn kinh tế, dẫn đến suy nghĩ tiêu cực, nghĩ mình là người thừa, gánh nặng.
Nhiều người già để trốn tránh cảm giác lạc lõng, vẫn tiếp tục đi tìm việc làm dù sức khỏe không đảm bảo. Họ không kiếm tiền, họ muốn thời gian trôi nhanh hơn để không phải ngồi đằng đẵng ở cửa nhà, họ cần tương tác xã hội.
Trong văn hóa Á Đông, tuổi già thường gắn với hình ảnh an hưởng, nhưng thực tế nhiều người già đang âm thầm chịu đựng tủi thân, trống rỗng và nỗi sợ bị lãng quên.
Giữa nhịp sống tất bật, nhiều người nghĩ gửi tiền, mua thuốc đã là trọn chữ hiếu. Nhưng đôi khi, điều cha mẹ cần chỉ là một cuộc gọi, một bữa cơm sum họp, một câu hỏi thăm thực sự.
Bi kịch của người mẹ ở Nghệ An là lời nhắc nhở nhói lòng: đừng để người sinh thành phải chọn rời đi vì sợ làm phiền con cái.
Một nông dân miền Tây từng tâm sự trên mạng xã hội: “Mỗi vụ mùa tôi vẫn hỏi ý cha, dù làm theo hay không còn tùy thực tế, nhưng để ông thấy mình còn có ích. Khi cha tôi thấy kinh nghiệm của ông vẫn còn giá trị, nụ cười cũng rạng rỡ lên nhiều”.
Cách báo hiếu của anh nông dân được cộng đồng chia sẻ, nhiều người còn nói đùa “cần ghi vào sổ tay để học”. Chúng ta không thể ngăn bệnh tật hay tuổi già, nhưng có thể ngăn nỗi cô đơn bằng sự quan tâm, kiên nhẫn lắng nghe, và những giây phút kết nối chân thành.
Một sinh mạng ra đi, để lại những dòng chữ nghẹn ngào. Nhưng sau tất cả, đó là lời nhắc bằng nước mắt, bằng nỗi đau về tình thân, về sự thấu hiểu, và về những yêu thương giản dị mà đôi khi chúng ta vô tình bỏ lỡ.
URL: https://vietpress.vn/xot-xa-buc-thu-tuyet-menh-me-di-cho-do-kho-con-chau-d100470.html
© vietpress.vn