hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
William Arthur Ward (17 tháng 12 năm 1921 – 30 tháng 3 năm 1994) là một nhà văn truyền cảm hứng người Mỹ. Ông đã viết hơn 4.000 câu châm ngôn , hoặc những câu nói tích cực, được xuất bản trên Reader's Digest và trên trang nhất của Fort Worth Star-Telegram.
Người thầy trung bình chỉ biết nói. Người thầy giỏi biết giải thích. Người thầy xuất chúng biết minh họa. Người thầy vĩ đại biết cách truyền cảm hứng.
Khóa “Quản trị & Lãnh đạo” kéo dài ba tháng của công ty gần kết thúc, nhưng không ai trong đội của Dương cảm thấy thực sự thay đổi.
Các giảng viên trước đây đều giỏi, nói rất hay, trình bày slide đẹp, khá nhiều ví dụ thực tiễn, nhưng thứ còn lại sau mỗi buổi học chỉ là… các ghi chú nằm yên trong sổ.
Lớp học buổi chiều nay vắng lặng, chỉ còn vài học viên còn nán lại. Công ty mời đến một giảng viên lạ: thầy tên Lâm, ăn mặc giản dị, không slide, không giáo trình.
Kết thúc buổi giảng cùng các kiến thức được thầy chia sẻ khá phóng khoáng và tự do. Thầy đặt một chiếc ly thủy tinh ngay ngắn giữa bàn và đặt câu hỏi: “Các bạn thấy gì?”.
Có người nói: “Một cái ly”. Người khác: “Rỗng”. Thầy mỉm cười, không phản bác.
Đột nhiên, thầy rót nước vào ly, đầy đến mức tràn ra bàn. Ông nói: “Đây là cách phần lớn các bạn đang lãnh đạo. Các bạn nhồi công việc, nhồi áp lực, nhồi kỳ vọng, rồi ngạc nhiên khi đội ngũ mệt mỏi”.
Ông đặt chiếc khăn lau phần nước tràn và nói: “Còn đây là phần năng lượng mà chính các bạn đang lãng phí”.
Không ai nhúc nhích. Mọi lời giảng lý thuyết trước đây bỗng trở nên nhạt khi đứng cạnh hành động nhỏ này.
Thầy lại uống cạn ly, nhẹ nhàng đặt xuống, nói thêm: “Lãnh đạo không phải là rót thêm, mà là tạo không gian để người khác tự đầy lên”.
Câu nói đơn giản, nhưng trong khoảnh khắc ấy, cả phòng im như nuốt từng chữ.
Trước khi rời lớp, thầy để lại một câu cuối: “Người ta không thay đổi vì những gì họ nghe thấy. Người ta thay đổi vì những gì họ cảm nhận được.”
Buổi học kết thúc, không ai ghi chép gì cả - vì tất cả đều nhớ. Kể từ ngày hôm đó, Dương bắt đầu thay đổi cách dẫn dắt đội: bớt nói, bớt ép, nhiều lắng nghe hơn. Nhân viên chủ động hơn, không khí bớt căng thẳng, chỉ vì… cậu hiểu ra một điều.
Bài học vĩ đại nhất không nằm trong lời giảng, mà nằm trong khoảnh khắc chạm tới trái tim.
URL: https://vietpress.vn/nguoi-thay-vi-dai-biet-cach-truyen-cam-hung-d100581.html
© vietpress.vn