hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
Sau đợt lũ dữ, nhiều vùng ở miền Trung - Tây Nguyên nước đã rút, người dân bắt đầu trở về thu dọn căn nhà ngổn ngang bùn đất. Mất mát, đau thương vẫn còn đó, nhưng giữa bộn bề ấy, người ta mới thấy rõ trong hoạn nạn, tình người không bao giờ chịu lụi tắt.
Miền Trung - Tây Nguyên những ngày này, ở nhiều nơi nước đã rút bớt. Người dân từ nơi tránh trú trở về, tay run run mở cửa nhà, trước mắt là cảnh tượng ngổn ngang đến nghẹn lòng.
Mưa đã tạnh, nước đã rút, nhưng những khoảng trống trong lòng người thì phải rất lâu nữa mới có thể lấp đầy. Thế nhưng, dù có quỵ xuống, họ không bao giờ đơn độc, bởi xung quanh còn biết bao bàn tay sẵn sàng chìa ra, nâng họ dậy.

Trên mạng xã hội, trên báo chí, những câu chuyện tử tế vẫn đang lan truyền, mang lại ấm áp giữa những ngày lạnh buốt.

Ở một siêu thị nọ, người dân rủ nhau đi mua sắm, nhưng lại chẳng ai chọn đồ cho gia đình mình. Giỏ hàng hôm ấy toàn là nước suối, sữa tươi, bánh mì, cháo... dành gửi về vùng rốn lũ. Không chen lấn, không mặc cả, không đắn đo. Điều họ nghĩ đến lúc này chỉ là làm sao để đồng bào miền Trung có cái ăn, có sức khỏe mà vượt qua những ngày gian khó.

Quảng Ngãi vừa trải qua bão, đời sống người dân còn bộn bề khó khăn. Vậy mà khi nghe tin các tỉnh khác ngập sâu, bà Huỳnh Thị Năm, 73 tuổi, thuộc diện hộ khó khăn của xã Nguyễn Nghiêm, lại chậm rãi lấy hết số tiền dành dụm cả tháng để mua một thùng mì gửi đi.

Lưng còng, chân liêu xiêu, bà cụ đưa tất cả tấm lòng đi ủng hộ, là thứ mà bà gọi là "làm được gì thì làm cho bà con". Trong thùng mì ấy có cả giọt mồ hôi, sự nhịn ăn, nhịn chi tiêu, và hơn hết là sự sẻ chia rất Việt Nam.


Cách đó không xa, ở vùng núi Hướng Phùng, tỉnh Quảng Trị, con đường vào bản Cát bao năm nay vốn đã hiểm trở, nay vì lũ lại càng chông chênh hơn. Mỗi bước đi là một lần đối mặt với vực sâu, đá lở. Đêm mưa thì bản như bị nuốt trọn, không ai có thể ra ngoài.
Ấy vậy mà đêm, rạng sáng 21/11, 23 thanh niên trong bản vẫn quyết định băng rừng, lội suối khiêng một sản phụ ra quốc lộ để kịp đưa đi sinh. Giữa dòng nước lạnh đến tê người, họ chỉ có mỗi cái quần đùi. Trên đầu những người khiêng võng, chiếc đèn pin bật xuyên đêm vừa tắt.
Bốn tiếng đồng hồ vật lộn với đường rừng, chân tay tím tái, nhưng cuối cùng họ cũng đưa sản phụ đến viện an toàn. Một tiếng khóc chào đời cất lên, đó là phần thưởng lớn nhất. Đứa trẻ sẽ lớn lên trong sự chúc tụng và "cả bản đều nhớ ngày sinh nhật".

Còn ở Đắk Lắk, hình ảnh một cụ ông khuyết tật ngồi trên chiếc xe lăn, phía trước chất đầy mì tôm và sữa, lặng lẽ vượt mưa đến điểm tập kết cứu trợ đã khiến nhiều người xúc động.
Đôi tay không còn nguyên vẹn, đôi chân cụt đến ngang đùi, khi được hỏi muốn gửi quà về đâu, ông hiền từ bảo "Gửi về mô (đâu) cũng được… với cả Phú Yên nữa, Phú Yên là quê tui".
Khi dỡ hết các thùng mì khỏi chiếc xe lăn, chiếc túi xách đặc trưng của người bán vé số mới hiện ra. Đôi tay cụt nhất quyết mở túi để ủng hộ thêm một triệu đồng cho bà con vùng lũ, nhưng những người tiếp nhận lại nhất quyết không cho ông cụ ủng hộ thêm.
"Lấy mà gửi giúp tui", ông cụ nài nỉ. Được biết, đây đã là lần thứ ba ông quay lại để góp "chút gì đó" cho bà con đang ngập trong nước lũ.
Hành động của ông cụ khiến không gian nhỏ vang lên những tiếng cười thánh thiện, hạnh phúc nhất. Chỉ qua video, ánh nhìn khao khát được chia sẻ của ông cụ khuyết tật bán vé số khiến hàng nghìn người xem thổn thức.




Và đâu đó, còn biết bao tấm lòng cao cả vẫn đang âm thầm hướng về miền Trung. Không cần ai nhắc tên, không chờ lời khen ngợi, họ lặng lẽ góp một phần sức nhỏ bé của mình, theo cách rất riêng nhưng đầy ấm áp.

Những ngày nước mắt chan cùng nước lũ, tình người vẫn sáng như đuốc giữa đêm. Những ngọn đuốc ấy đã giúp nhiều gia đình đủ ấm để bước qua những ngày khó khăn nhất của cuộc đời mình.
URL: https://vietpress.vn/mua-lu-mien-trung-va-nhung-khoanh-khac-xuc-dong-long-nguoi-d100654.html
© vietpress.vn