hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
Ở Lưu Đào, ánh sáng của tài năng và bản lĩnh hòa quyện, tạo nên hình ảnh một người phụ nữ vừa kiêu hãnh vừa kiên cường. Nhưng phía sau ánh đèn, cuộc đời Lưu Đào là chuỗi dài những thử thách khắc nghiệt, nơi tình yêu và sự nghiệp luôn giao nhau giữa mất mát và hối tiếc.
Trước khi kết hôn với Vương Kha, cô từng có mối tình kéo dài bốn năm với nhà thiết kế kiến trúc lừng danh Lý Vị Dân – người tốt nghiệp Harvard, giành giải thưởng quốc tế và được xem là kiến trúc sư vàng của Trung Hoa. Bốn năm bên nhau, ông dành từng đêm sửa bản vẽ cho cô, tự tay chọn từng tấm gỗ, viên gạch. Trong ngôi nhà ấy có cả hơi thở của tình yêu và sự tôn kính. Nhưng đến khi sự nghiệp cuốn cả hai ra khỏi quỹ đạo chung, họ lặng lẽ rời xa mà không một lời oán trách.
Nhiều năm sau, Lý Vị Dân vẫn cô độc ở tuổi sáu mươi. Khi được hỏi về người đàn ông này, Lưu Đào chỉ nói hai chữ: “Đáng tiếc.” Hai chữ nhẹ như gió nhưng nặng như một ký ức chưa khép.
Sự nghiệp của cô chưa bao giờ dừng lại ở diễn xuất. Lưu Đào có thể hát, có thể dẫn chương trình, thậm chí từng là tay đua chuyên nghiệp. Ở cô có một thứ năng lượng bền bỉ, không phải vẻ ngoài mà là sức mạnh từ bên trong. Trong Vô Hạn Siêu Việt Lớp, khán giả thấy một Lưu Đào điềm đạm, bao dung và có tầm nhìn – phẩm chất hiếm thấy sau bao năm sống trong giới giải trí danh lợi.
Thế nhưng, số phận không để cô bình yên.
Năm 2007, tại một buổi tiệc thời trang, Lưu Đào gặp Vương Kha – một trong “Tứ thiếu gia Bắc Kinh”, người thừa kế khối tài sản kếch xù. Hai mươi ngày sau, họ thành vợ chồng. Một cuộc hôn nhân chớp nhoáng mở đầu như cổ tích, và cô quyết định giải nghệ, rời xa màn ảnh để làm vợ hiền trong căn biệt thự sang trọng.
Nhưng cổ tích nhanh chóng tan thành bụi tro. Năm 2008, khủng hoảng tài chính toàn cầu khiến công ty của Vương Kha phá sản, nợ 500 triệu nhân dân tệ. Người chồng sụp đổ, mắc trầm cảm, còn người vợ – Lưu Đào – phải đứng dậy, trở lại phim trường để cứu gia đình. Cô đóng hết phim này tới phim khác, ngày không ngơi, đêm không nghỉ. Những vai diễn trong Lang Nha Bảng và Hoan Lạc Tụng không chỉ cứu vãn sự nghiệp mà còn cứu một cuộc đời đang lâm nguy.
Thù lao tăng, món nợ được trả, nhưng hôn nhân vẫn rạn. Khi tin đồn về khoản đầu tư thất bại mới của Vương Kha lên tới 1,2 tỷ nhân dân tệ lan ra, người ta thấy hai vợ chồng trong Dear Inn ngày càng xa cách. Lưu Đào vẫn cười, vẫn làm việc, nhưng sự mỏi mệt hiện rõ trong từng ánh nhìn.
Giữa những tin tức ấy, quá khứ và ký ức về Lý Vị Dân trỗi dậy. Người đàn ông ấy vẫn cô đơn trong thế giới của mình, thành công, thanh thản, nhưng trống vắng. Còn cô, vẫn là người phụ nữ phải chiến đấu với nghịch cảnh. Khi phóng viên hỏi về mối tình ấy, cô chỉ nói: “Rất đáng tiếc.” Không cần thêm lời, vì hai chữ ấy đã chứa cả đời người.
Cuộc đời Lưu Đào có hai tình khúc: một khúc tan vì quá độc lập, một khúc đau vì quá phụ thuộc. Nếu cô và Lý Vị Dân từng chịu từ bỏ chút kiêu hãnh nghề nghiệp, có lẽ đã có một cái kết khác. Nhưng không ai sống với chữ “nếu”. Mỗi lựa chọn đều đóng dấu bằng thời gian và định mệnh.
Hôm nay, Lý Vị Dân vẫn thiết kế những công trình xa hoa mà không còn bàn tay người cũ bên cạnh. Lưu Đào vẫn diễn những nhân vật mạnh mẽ mà thật ra, chính cô cũng chẳng thể làm dịu nỗi yếu mềm trong mình. Họ – hai con người – song song tồn tại ở hai thế giới, cách nhau bằng một khoảng trống không thể lấp.
Lưu Đào có thể gục ngã, nhưng chưa bao giờ từ bỏ. Sau tất cả, cô vẫn đứng đó, bình thản, nở nụ cười, bước tiếp như thể cuộc đời – dù có tàn nhẫn đến đâu – vẫn đáng trân trọng, như mối tình đầu.
URL: https://vietpress.vn/luu-dao--nguoi-dan-ba-di-qua-hai-lan-dinh-menh-d100032.html
© vietpress.vn