hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
Những ngày đi du học Úc, khoảng thời gian cận Tết là lúc tôi thấy nhớ nhà nhất…
Tết, đối với một đứa trẻ như tôi hồi bé, luôn là một dịp đặc biệt đầy háo hức và vui vẻ. Những ngày cận Tết là lúc gia đình tôi tất bật chuẩn bị, nhưng cũng là khoảng thời gian gắn kết các thành viên trong gia đình qua những hoạt động đơn giản mà ấm áp.
Trước Tết khoảng một tuần, sau khi cúng ông Công ông Táo xong, mẹ đã bắt tay vào chuẩn bị nguyên liệu để cả nhà cùng nhau gói bánh chưng. Ai cũng nói bánh chưng giờ bán đầy bên ngoài, cứ ra Quốc Hương mua là được, mất công gói làm gì nhưng mẹ vẫn kiên quyết làm bánh chưng nhà. Mẹ cười xoà: “Để cho bọn trẻ con cảm nhận được cái Tết truyền thống”. Với lũ trẻ chúng tôi, đây là hoạt động cực kỳ vui vẻ và là dịp để cả gia đình gần nhau hơn. Mẹ mua lá dong tươi rồi bảo chị em tôi rửa sạch, phơi cho ráo nước. Bánh chưng nhà làm nên mẹ cũng cho nhiều thịt hơn bên ngoài vì biết cả nhà đều thích ăn nhiều nhân. Quả thật, những chiếc bánh chưng nhà đều thơm và ngon hơn hẳn so với bánh mua ngoài. Đỗ được đồ, xay rồi được bố nắm lại thành từng viên nhỏ khi còn nóng bỏng tay vì nếu để nguội, đỗ sẽ rời ra ngay. Thế rồi thời khắc gói bánh cũng tới, hai chị em tôi trải chiếu ra giữa nhà, rồi cả nhà cùng nhau lau lá, chẻ lạt, gói bánh. “Cặp này phần ông bà, cặp này biếu các bác, chỗ này cho nhà mình này..” mẹ vừa gói rồi vừa lẩm nhẩm tính. Lúc nào mẹ cũng gói cho chúng tôi hai chiếc bánh bé xinh, bảo là phần thưởng đặc biệt cho hai đứa vì đã giúp bố mẹ. Đêm đó cả nhà quây quần bên nhau, canh cho nồi bánh chưng không cạn nước, cùng trò chuyện về đủ thứ chuyện trên đời.
Một việc không thể thiếu khi tới Tết là đi chợ hoa Hàng Lược với bố. Bố tôi rất kỹ tính trong việc chọn quất, phải là cây có đủ tứ quý: cành lộc, quả chín, quả xanh và hoa. Tôi rất mê mùi hoa quất, một mùi thơm dịu dàng cứ vấn vương mãi trong ký ức, đến mức có tối giao thừa, tôi nằm ở salon cạnh cây quất ngủ quên lúc nào không hay. Năm nào nhà tôi cũng có thêm bát thuỷ tiên trưng ở phòng khách. Bố cũng dạy tôi chọn thuỷ tiên. Lá phải đan vào nhau, củ trắng, rễ dài mới là biết chọn. Thuỷ tiên mà nở vào giao thừa là may mắn lắm nên từ lúc mua về, bố chăm cây rất kỹ, mua cả B1, thay nước hàng ngày, cố hãm sao cho đúng giao thừa là cây bật nở bông hoa đầu tiên.
Giao thừa với tôi còn là mùi hương của lá tắm mùi già. Chiều giao thừa nào mẹ cũng đun một nồi to nước mùi già cho cả nhà tắm để tẩy đi những không may của năm cũ và chào đón một năm mới thật may mắn. Thế rồi, cả nhà quây quần cùng nhau, ăn cơm tất niên.
Tôi còn nhớ khi nhà còn ở phố cổ, đêm Giao thừa năm nào bố cũng dắt chị em tôi đi bộ ra Hồ Gươm xem pháo hoa. Dù có thể nhìn thấy từ nhà, nhưng phải ra hồ xem tận nơi mới thú vị. Cảm giác được bố cõng trên vai, ngắm nhìn từng chùm pháo hoa rực rỡ muôn màu đổ xuống tưởng như sát mặt mình, thấy cảnh vật xung quanh như lung linh hơn trong giây phút giao thừa đó vậy. Người đi xem pháo hoa chen nhau chật như nêm. Có năm vì chen nhau giữa dòng người đó, bố che chắn cho tôi mà bị xe chèn vào đứt cả dép. Thế nhưng năm nào tôi cũng nằng nặc đòi bằng được bố dẫn đi xem pháo hoa và lúc về không quên đòi mua một quả bóng bay. Bóng hồi đó hiếm và đắt hơn bây giờ, nhưng vì chiều con gái nên năm nào bố cũng mua. Tôi còn nhớ một năm, vừa mua xong, tôi cầm không chặt nên để bóng bay mất, bố cố với theo bắt mà không được. Tôi oà lên khóc nức nở vì tiếc. Bố lại dỗ dành rồi hôm sau mua đền cho quả khác.
….
Sau này khi đi du học Úc, khoảng thời gian cận Tết là lúc tôi thấy nhớ nhà nhất. Bình thường du học sinh ở một mình chỉ ăn uống đơn giản, nhanh gọn cho tiết kiệm thời gian công sức nhưng Tết thì phải khác chứ. Tôi nhắn tin về cho mẹ hỏi công thức làm thịt đông, cuốn nem, làm canh măng rồi cũng hì hụi vào bếp nấu nướng. Khi mùi thức ăn thơm lừng toả ra, cảm giác đúng là Tết đã đến thật gần rồi. Mẹ gửi mang sang cho tôi một bánh xà phòng hương mùi già để tắm vào giao thừa cho đỡ nhớ nhà. Giao thừa năm đó, tôi và em gái, mỗi người du học ở một quốc gia khác nhau, cùng gọi điện bằng video về cho bố mẹ hỏi thăm tình hình ở nhà, rồi cùng nhau bật Táo quân lên xem. Tuy không thể gặp nhau nhưng cả gia đình vẫn có thể cùng nhau xem một chương trình, cùng bàn luận xem năm nay Táo nói về các vấn đề gì hay có bài hát gì mới. Tết dù có xa xôi nhưng công nghệ đã giúp rút ngắn khoảng cách địa lý lại, khiến cho tôi cảm nhận được cảm giác gần gũi, thân thuộc ở quê nhà thông qua việc duy trì những thói quen như ngày còn ở cùng với bố mẹ.
Tết, dù ở bất kỳ đâu, vẫn là thời gian để đoàn tụ và kết nối yêu thương. Mùng Một, tôi hẹn các bạn tới nhà, mỗi người mang theo một món, cùng ăn một bữa cơm Tết để chào đón năm mới. Thế rồi, tất cả chúng tôi cùng tới một ngôi chùa Việt trong thành phố, cầu cho một năm mới bình an. Những khoảnh khắc đó khiến tôi cảm thấy ấm lòng, như thể Tết đã về ngay bên mình, dù tôi đang ở một nơi cách xa gia đình đến chín giờ bay.
Đôi khi cuộc sống cuốn đi, mải mê với học hành, công việc làm thêm, bạn bè… làm ta cứ ngỡ như đã quen với cuộc sống mới ở một quốc gia khác. Thế nhưng Tết đến, ta mới thấy nhớ biết bao những khoảnh khắc bình dị quây quần bên gia đình, những bữa cơm sum họp, những kỷ niệm và cảm xúc chỉ có Tết mới có thể làm sống dậy trong lòng mỗi người. Dù cuộc sống có bận rộn đến đâu, Tết vẫn là thời gian để chúng ta nhớ về gia đình và những khoảnh khắc đoàn tụ yêu thương.
… Bởi vì Tết là lúc để ở bên gia đình.
URL: https://vietpress.vn/huong-vi-tet-que-nha-d92388.html
© vietpress.vn