Thạc sĩ báo chí bỏ việc lương 3.000 USD đi làm nhân viên căng tin
Một thạc sĩ báo chí tốt nghiệp Đại học Bắc Kinh danh tiếng đã bỏ việc lương tháng gần 3.000 USD để làm nhân viên căng tin vì thấy vui vẻ.
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
Shane Ang, 37 tuổi đã sống sót một cách thần kỳ khi gặp tai nạn trượt tuyết dẫn tới bị nứt hộp sọ, gãy 8 đốt sống và hôn mê sâu nhiều tuần.
Hướng dẫn viên trượt tuyết Shane Ang, 37 tuổi lao vút qua đêm đông giá lạnh giữa dãy núi Alps của Thụy Sĩ, lướt qua lớp tuyết trơn trượt phủ đầy băng. Đây là lần thứ hai anh trượt tuyết xuống dốc nhưng nhờ khả năng thể thao bẩm sinh nên anh đã trượt rất dễ dàng.
Shane Ang phấn khích với trải nghiệm của mình nhưng sau đó không may gặp tai nạn đập đầu vào gỗ cứng. Cú va chạm khiến Ang nứt hộp sọ và gãy 8 đốt sống, trong đó có 2 đốt sống ở cổ, gãy xương ức. Ang nằm trong một cái hố trong khoảng ba tiếng đồng hồ trước khi được tìm thấy. Bên trong hộp sọ bị vỡ, não Ang đang chảy máu. Khi áp lực tăng lên, não anh dần ngừng hoạt động khiến Ang hấp hối.
Chia sẻ với tờ Straits Times gần 3 năm sau đêm định mệnh đó, Ang cho biết anh hoàn toàn không nhớ gì về vụ tai nạn. Điều cuối cùng anh nhớ là bật đèn pha khi chuẩn bị trượt lên dốc.
Vào thời điểm đó, khi màn đêm buông xuống, một người bạn thân nhận thấy Ang đã để lại đồ đạc của mình tại cơ sở trượt tuyết. Cảm thấy bất an, người bạn này đã đến gặp các thành viên của đội tuần tra trượt tuyết và thuyết phục họ tìm kiếm Ang. Lần đầu tìm kiếm, họ không thấy Ang. Đội cứu hộ định tiếp tục tìm một lần nữa. Cuối cùng, họ đã tìm thấy Ang bất tỉnh, bị thương và bị chôn vùi trong giá lạnh. Một chiếc trực thăng đã đưa anh đến một bệnh viện cách đó 25km.
“Theo bác sĩ phẫu thuật, tôi sẽ chết nếu đến muộn vài phút nữa”, Ang nói. Sau cuộc phẫu thuật não, Ang đã rơi vào hôn mê sâu.
Khi Ang đang đứng giữa sự sống và cái chết, bạn gái, anh trai và mẹ của anh đã nhanh chóng từ Singapore tới Thụy Sĩ. Các bác sĩ không đưa ra mốc thời gian cụ thể Ang sẽ tỉnh lại. Họ khuyên người thân nên trò chuyện, phát những bản nhạc Ang yêu thích với hy vọng anh sẽ nghe thấy. Y tá của Ang cũng để lại cho anh một tờ giấy ghi chú bên giường, ghi chi tiết những gì đã xảy ra với anh.
Ang kể lại: “Tôi đã mơ rất nhiều giấc mơ khi nằm hôn mê. Tôi thực sự tin rằng những giấc mơ này là nỗ lực của bộ não, nhằm hiểu được mọi thứ vì rất nhiều điều tôi mơ phản ánh các sự kiện, cảm xúc và chi tiết trong thế giới thực”.
Trong giấc mơ của mình, Ang cũng phải nhập viện. Những y tá chăm sóc anh có cùng tên với những người ngoài đời thực như thể tâm trí anh đã lấy những chi tiết trong thế giới thực và sắp xếp lại chúng thành một thế giới song song.
Trong giấc mơ, bác sĩ của Ang làm nghề pha chế, người sẽ phục vụ "hỗn hợp cocktail trắng" mỗi lần họ gặp nhau. Điều này mô phỏng loại thuốc bác sĩ ngoài đời thực truyền qua ống thông cho anh.
Sau 3 tuần hôn mê, Ang tỉnh dậy và thấy cơ thể mình đầy thương tích. Về cơ bản, anh vẫn phải thở ống, ăn qua ống thông và phải nằm liệt giường. Ang sốc và chưa nhận thức được mức độ nghiêm trọng của thương tích nên đã cãi nhau với bác sĩ, muốn được chữa trị theo ý mình.
“Tôi luôn phải đấu tranh để được phép đi lại mặc dù tôi thậm chí còn không thể đứng vững nếu không có sự hỗ trợ”, Ang kể lại.
Ang cho biết, anh hành động như vậy vì rất muốn có thể tự lập để không cần người khác giúp đỡ trong các hoạt động thường ngày. Tuy nhiên, anh nhận ra mình không thể cử động nửa bên trái cơ thể.
“Tôi nhận ra rằng mình không thể làm bất cứ điều gì bao gồm cả việc cài và mở cúc áo. Nhưng tôi vẫn tiếp tục cố gắng. Nếu tôi không cài được cúc thì tôi sẽ cố gắng cài nhiều cúc hơn”, anh nói.
Khoảng một tháng sau vụ tai nạn, vết thương của anh Ang đã ổn định và anh có thể tự thở. Anh được đưa về nhà và nằm tại Bệnh viện Đa khoa Singapore trong 3 ngày.
Sau khi xuất viện, anh chuyển đến sống với bạn gái, người đã dành thời gian chăm sóc anh cho đến khi khỏe lại và tục quá trình hồi phục.
Ang cho biết: “Tôi chưa bao giờ nhận ra đi bộ phức tạp đến thế. Mỗi bước đi là một cú ngã nhưng vẫn tràn đầy hy vọng rằng bàn chân trái sẽ bước lên để hoàn thành nhiệm vụ”.
Để có thể tiếp tục đi lại, Ang cũng phải nhờ tới sự hỗ trợ từ các nhà vật lý trị liệu. Cuối cùng, anh đã lấy lại được khả năng đi lại trong khoảng một tháng. Mặc dù đã có tiến triển, nhưng Ang vẫn cảm thấy cơ bắp của mình đang yếu dần.
Sau 6 tháng tỉnh dậy, Ang đã đặt mục tiêu đầy tham vọng là hoàn thành cuộc thi ba môn phối hợp chạy nước rút. Theo đó, anh phải trải qua thử thách bơi 750m, đạp xe 20km và chạy 5km.
“Mặc dù nghe có vẻ liều lĩnh nhưng đó là một quyết định được tính toán rất kỹ lưỡng. Tôi luôn tham khảo ý kiến của các bác sĩ vật lý trị liệu và bạn bè là bác sĩ trước khi thử bất cứ điều gì”, Ang cho biết.
Với anh, cuộc đua không phải là về tốc độ hay thậm chí là về đích mà là quá trình luyện tập giúp anh phục hồi sức mạnh dần dần. Nhưng trước tiên, Ang phải thuyết phục bạn bè và gia đình vì họ vô cùng lo lắng cho anh.
“Đến một thời điểm nào đó, cuộc sống sẽ trở nên vô nghĩa nếu nó liên tục chứa đầy nỗi sợ hãi và nghi ngờ. Tôi sẽ thận trọng và tính toán rủi ro vì với tôi, cuộc sống là để sống chứ không phải để tồn tại”, Ang nói .
Bạn gái của ông Ang cho biết, cô không thể ngăn cản quyết tâm của bạn trai. Cô nói: “Tôi nghĩ điều duy nhất mình có thể làm để hỗ trợ anh ấy là tạo điều kiện cho anh luyện tập ba môn phối hợp, đảm bảo rằng anh có bạn bè cùng tập và luôn theo dõi anh trong suốt quá trình”.
Bơi lội là rào cản lớn nhất của anh Ang lúc đầu. Chiếc cổ cứng đờ khiến anh gần như không thể quay đầu để thở. Những buổi tập đầu tiên khiến Ang phải uống rất nhiều nước trong hồ bơi. Ang cũng bị đau khi chạy bộ. Đạp xe là môn thể thao dễ nhất. Dù có nhiều khó khăn nhưng anh vẫn kiên trì và cải thiện từng chút một.
Vào ngày đua, Ang đội mũ bảo hiểm và hoàn thành chặng đua mà không gặp sự cố nào. Anh không tập trung vào phải thành tích hay thời gian nhưng đã hoàn thành chặng đua với thời gian đáng khen ngợi là 1 tiếng 45 phút.
“Hoàn thành sự kiện này giống như một sự giải thoát lớn, chứng minh với mọi người rằng tôi thực sự vẫn khỏe mạnh về mặt thể chất và khả năng. Tôi cũng cảm thấy yên tâm khi biết rằng vẫn có thể quay lại với các môn thể thao yêu thích mà không ảnh hưởng đến sự an toàn của mình”, Ang cho biết.
Việc phải xây dựng lại cuộc sống đã dạy cho Ang biết trân trọng những điều nhỏ nhặt. “Tôi hối tiếc về vụ tai nạn, nhưng tôi không hối tiếc về tất cả những góc nhìn mà tôi đã có được thông qua nó”, anh nói.