hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
hoặc
Vui lòng nhập thông tin cá nhân
Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu
Một CEO công nghệ giàu có bị chính nhân viên bắt cóc và sát hại. Nhưng phiên tòa không chỉ xét xử những kẻ giết người, mà còn phơi bày lý do phía sau, khiến dư luận choáng váng.
Theo TOI, vào tháng 10/2019, Tushar Atre, CEO công nghệ 50 tuổi bị giết thảm tại một biệt thự ven biển xa hoa trị giá 5,4 triệu USD ở California (Mỹ). Ông bị bắt cóc, đâm và cuối cùng bị bắn chết, thi thể bị vứt giữa rừng hoang.
Nhưng khi bức màn của vụ án được hé mở tại tòa, bản cáo trạng đã phơi bày sự thật nhức nhối về một "bạo chúa" thời hiện đại, kẻ đã dùng quyền lực và tiền bạc để chà đạp lên nhân phẩm của người khác, cuối cùng phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.
Đối với thế giới bên ngoài, Tushar Atre là hình mẫu thành công. Là người sáng lập và CEO của công ty marketing AtreNet, đồng thời sở hữu các trang trại và phòng thí nghiệm cần sa, ông là hiện thân của sự giàu có và quyền lực. Nhưng đối với những người làm việc cho ông, đặc biệt là tại các trang trại cần sa, cuộc sống lại là địa ngục trần gian. Họ không phải là nhân viên, mà dường như là những nô lệ thời hiện đại, phải chịu đựng sự hà khắc và những yêu cầu quái đản của ông chủ.

Và rồi đêm định mệnh ấy đã đến. Bốn người đàn ông đã đột nhập nhà của Atre. Hai trong số đó, Stephen Lindsay và Kaleb Charters, chính là những người làm công cho ông. Sự căm phẫn âm ỉ đã bùng nổ thành kế hoạch trả thù tàn bạo. Họ không chỉ lấy đi tiền bạc, họ đã lấy đi mạng sống kẻ chà đạp lòng tự trọng của họ.
Tờ Daily Mail đưa tin, tại tòa, câu chuyện nguyên do được kể lại, không phải qua lời của các công tố viên mà qua lời khai của những người từng làm việc cho Atre. Bức chân dung về nạn nhân đáng thương dần bị thay thế bởi hình ảnh kẻ bạo hành lao động máu lạnh.
Trợ lý của Atre kể lại, ông chủ của mình thường tự mãn khoe khoang rằng "mỗi giờ của tôi đáng giá hàng nghìn đô la", một cách để hạ thấp giá trị của những người xung quanh. Nhưng đỉnh điểm của sự sỉ nhục, điều khiến cả phòng xử án phải sững sờ, chính là hình phạt hít đất. Lindsay và Kaleb, sau gần hai tuần lao động cật lực từ sáng sớm đến tối mịt, đã bị Atre buộc phải thực hiện từ 300 đến 500 cái hít đất chỉ để nhận được khoản lương ít ỏi 1.400 USD (36,8 triệu VNĐ). Đó không phải là bài kiểm tra thể lực, đó là nghi thức hạ nhục để khẳng định quyền lực tuyệt đối.
Giọt nước đã tràn ly khi Atre nghi ngờ hai nhân viên này lấy cắp chìa khóa xe tải. Ông ta không chỉ gọi điện hủy séc lương của họ mà khi họ đến đòi công lý, ông ta lại tiếp tục khoe khoang sự giàu có và ra lệnh cho họ phải hít đất để trả nợ. Đó là lúc lòng căm phẫn biến thành ý định giết người.
Bất mãn âm ỉ không cách nào dập tắt, Lindsay và Kaleb đã quyết định ra tay với Atre, gọi thêm anh trai của Kaleb là Kurtis Charters cùng một người bạn là Joshua Camps đến giúp. Đoạn phim từ camera giám sát cho thấy Atre đã từng cố gắng chạy trốn để cầu cứu khi hai tay bị trói sau lưng, nhưng đã bị các nghi phạm đâm. Sau khi Camps bắn vào sau gáy Atre, cả nhóm đã vứt xác ông ở nơi hoang dã.
Phiên tòa xét xử vụ án mới diễn ra năm nay, Lindsay và Kurtis đã bị kết tội giết người và các tội danh liên quan, kết án tù chung thân không ân xá. Kaleb và Camps cũng bị truy tố vì liên quan đến vụ án, nhưng Kaleb đã không nhận tội đối với cáo buộc giết người cấp độ một.
Vụ án Tushar Atre không chỉ là vụ án hình sự, nó là ví dụ điển hình về sự thất bại của khế ước xã hội trong môi trường làm việc cực đoan.
Theo góc nhìn xã hội học, nó là sự phi nhân hóa trong lao động. Khi một người chủ bắt đầu xem nhân viên không phải là con người, mà là những công cụ có thể thay thế, là đối tượng để thực thi quyền lực, thì mọi ranh giới đạo đức đều có thể bị phá vỡ. Việc bắt làm 500 cái hít đất để trả lương không phải là chính sách quản lý, đó là hành vi bạo hành tâm lý. Nó tước đoạt nhân phẩm và biến mối quan hệ lao động thành mối quan hệ chủ - nô. Nạn nhân của sự phi nhân hóa này khi bị dồn đến đường cùng, có thể sẽ phản ứng lại bằng những hành vi bạo lực phi nhân tính tương tự.
Bên cạnh đó, nó cũng phản ánh mặt tối của văn hóa làm việc điên cuồng và sự sùng bái thành công bằng mọi giá. Xã hội thường tung hô những CEO cứng rắn, đòi hỏi cao. Nhưng có một lằn ranh mỏng manh giữa sự đòi hỏi và sự bạo hành. Atre có thể đã tự coi mình là ông chủ mạnh mẽ, nhưng thực tế ông ta là kẻ lạm dụng quyền lực. Bi kịch này đặt ra câu hỏi: "Liệu chúng ta có đang vô tình cổ xúy cho mô hình thành công độc hại, nơi sự đồng cảm và tôn trọng con người bị xem là điểm yếu?".
Những người lao động như Lindsay và Kaleb thường là những người yếu thế, ít có khả năng tiếp cận với sự bảo vệ của pháp luật lao động, đặc biệt trong các ngành kinh tế mới nổi và chưa được quản lý chặt chẽ như cần sa. Khi các kênh giải quyết ôn hòa không tồn tại hoặc không hiệu quả, bạo lực trở thành lựa chọn cuối cùng, một hình thức "công lý" méo mó và tuyệt vọng.
Không gì có thể biện minh cho hành vi giết người. Lindsay và đồng phạm đã phải trả giá bằng bản án tù chung thân. Cái chết của Tushar Atre là lời cảnh tỉnh nghiệt ngã. Nó cho thấy bạo lực không chỉ tồn tại dưới hình thức súng đạn hay dao găm. Có một loại bạo lực khác, âm thầm nhưng không kém phần tàn khốc, đó là bạo lực của sự sỉ nhục, của sự chà đạp lên nhân phẩm con người. Và khi hạt mầm bạo lực đó được gieo rắc có hệ thống, nó có thể nảy mầm thành những bi kịch đẫm máu mà không ai là người chiến thắng.
URL: https://vietpress.vn/ceo-bi-nhan-vien-giet-vi-bat-hit-dat-500-cai-moi-tra-luong-d100324.html
© vietpress.vn