Đăng nhập Đăng ký

hoặc

Vui lòng nhập thông tin cá nhân

Đặt lại mật khẩu

Nhập email của bạn để lấy lại mật khẩu

Email không đúng

Án mạng hồ chứa 34 năm: Cuộc trốn chạy kết thúc và lời thú tội muộn màng sát nhân

Thứ ba, 22/07/2025 07:19 (GMT+7)

Sau 34 năm lẩn trốn, hung thủ của một vụ án mạng ở Chiết Giang cuối cùng đã sa lưới. Cuộc sống ẩn dật, chỉ dám dùng đồng hồ trẻ em để liên lạc của y đã chấm dứt.

Tháng 6/2025, tại một thị trấn biên giới hẻo lánh ở Vân Nam, vòng vây pháp luật sau hơn ba thập kỷ cuối cùng cũng đã siết chặt. Ngụy, một người đàn ông tóc đã ngả màu, bị bắt giữ khi đang đi trên đường. Trong túi y, người ta không tìm thấy điện thoại thông minh mà chỉ có một chiếc đồng hồ điện thoại trẻ em, biểu tượng cho 34 năm sống trong sợ hãi, trốn chạy và tự giam mình khỏi thế giới hiện đại. Vụ án mạng tại hồ chứa ở Phú Dương năm nào vốn đã phủ bụi thời gian, cuối cùng đã có lời giải đáp.

Án mạng hồ chứa và 34 năm truy lùng không mệt mỏi

Câu chuyện bắt đầu vào một buổi chiều cuối đông năm 1991, ngay trước thềm Tết Nguyên đán. Tại một cống thoát nước vắng vẻ của hồ chứa ở Vạn Thị, quận Phú Dương, thành phố Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc, người dân kinh hoàng phát hiện một thi thể nam giới đã phân hủy nặng. Nạn nhân được xác định đã tử vong hơn nửa năm do bị tấn công bằng vật cùn. Manh mối duy nhất để lại là một chùm chìa khóa và một chiếc thắt lưng da cũ kỹ.

Khu vực hồ chứa Phú Dương, nơi xảy ra vụ án mạng. Ảnh: Sina

Từ những vật chứng ít ỏi đó, cảnh sát đã lần ra danh tính nạn nhân là ông Lý, một thương nhân buôn bán gỗ đến từ nơi khác. Con gái ông đã bật khóc khi nhận ra chiếc thắt lưng mà cha mình đã dùng trong nhiều năm. Mọi nghi vấn đổ dồn về Ngụy, người địa phương đã mời ông Lý đến làm ăn và cũng là người cuối cùng gặp nạn nhân. Nhưng khi cảnh sát tìm đến, Ngụy đã biến mất như bốc hơi, không để lại dấu vết.

Cuộc truy lùng đầu tiên đưa các điều tra viên đến tận Ninh Minh, Quảng Tây xa xôi, lần theo dấu vết mong manh tại một mỏ đá. Nhưng Ngụy luôn đi trước cảnh sát một bước. Giữa biên giới bất ổn, trong môi trường xa lạ và thời tiết khắc nghiệt, nỗ lực của các chiến sĩ cảnh sát đã không mang lại kết quả. Manh mối đứt đoạn, Ngụy chìm vào bóng tối, để lại một vụ án treo day dứt trong lòng nhiều thế hệ cảnh sát hình sự quận Phú Dương.

Manh mối từ tấm ảnh cũ và cuộc vây bắt ở biên thùy

Thời gian trôi đi nhưng hồ sơ vụ án không bao giờ bị đóng lại. Nó được truyền từ thế hệ cảnh sát này sang thế hệ khác như một món nợ với người đã khuất. Ông Ưng Đăng Hiểu, Phó đội trưởng đội hình sự quận Phú Dương hiện tại vẫn nhớ như in sự ám ảnh của các bậc tiền bối về vụ án này khi ông mới vào nghề. Hơn 30 năm qua, vụ án này vẫn chưa có lời giải, mỗi khi có manh mối mới, cảnh sát hình sự lại vượt tỉnh để truy tìm, từ mỏ đá ở An Huy đến lò than ở Hồ Nam, tuy nhiên đều không có kết quả.

Đầu năm 2025, một tia sáng bất ngờ lóe lên. Thông tin tình báo cho biết một người đàn ông không hộ khẩu, sống bằng tên giả và các công việc tạm bợ tại một thị trấn biên giới Vân Nam có nhiều đặc điểm trùng khớp với Ngụy. Một tổ chuyên án lập tức lên đường. Bằng sự kiên trì phi thường, họ đã lật tung hàng đống hồ sơ giấy tờ lưu trữ và tìm thấy một tấm ảnh thẻ từ năm 2006. Dù mờ nhòe theo năm tháng, chân dung trong ảnh chính là Ngụy.

Vào chiều ngày 7/6, khi Ngụy xuất hiện với vẻ ngoài chỉn chu, y không ngờ rằng mình đã lọt vào tầm ngắm. Khoảnh khắc một điều tra viên gọi đúng tên thật của y sau 34 năm, Ngụy sững người, toàn thân run rẩy. Cho đến khi chiếc còng lạnh buốt siết vào cổ tay, y vẫn không nói được một câu trọn vẹn, cuộc trốn chạy đã kết thúc.

Ghi chép vụ án của cảnh sát đã nghỉ hưu Hồng Tam Kiện. Ảnh: Sina

Lời thú tội muộn màng và cuộc sống trong sợ hãi

Tại cơ quan điều tra, Ngụy đã cúi đầu thú nhận toàn bộ tội ác. Năm 1991, vì lòng tham với vài nghìn nhân dân tệ, y đã nhẫn tâm sát hại đối tác kinh doanh của mình. Nhưng số tiền cướp được không mang lại cho y sự giàu sang, mà là khởi đầu cho 34 năm sống trong địa ngục trần gian.

Ngụy kể rằng, y luôn bị ám ảnh bởi những cơn ác mộng với tiếng gió lạnh lẽo từ chiếc cống nơi y gây án không ngừng thổi qua, khiến y không thể ngủ yên. Y sống ẩn dật, trầm lặng, không dám kết giao, không dám gây chuyện. Y tự cắt đứt mọi mối liên hệ với xã hội hiện đại, không thẻ ngân hàng, không bằng lái xe, không dùng giấy tờ thật, ngay cả việc thuê nhà cũng mượn danh tính người khác, ra ngoài phải nhờ người khác chở, cuộc sống bị hạn chế mọi mặt.

Số phận trớ trêu, công việc kinh doanh của Ngụy liên tục thất bại, từ gỗ chuyển sang mỏ đá, mỗi lần đều kết thúc thảm hại. Về già, y sống một mình trong căn nhà thuê chật hẹp, hành động ngày càng cẩn trọng, liên lạc chỉ dùng điện thoại phổ thông và đồng hồ điện thoại của trẻ em, không dám để lại dấu vết kỹ thuật số.

Khi tin tức phá án được báo về, ông Hồng Tam Kiện, vị cảnh sát già phụ trách vụ án năm xưa lặng lẽ giở lại cuốn sổ tay ố vàng. Trang ghi chép về ngày 8/2/1991 vẫn còn đó, như một chứng nhân im lặng cho sự kiên trì của công lý. Sau 34 năm, bóng ma từ hồ chứa cuối cùng cũng đã được siêu thoát.

Lê Nguyên
Nguồn: sohuutritue.net.vn